Chương 530
Từ đó về sau, sự nghiệp Giang Nguyệt trở nên rực rỡ như pháo hoa trên trời.
Nhưng chỉ có chị Trần biết được, sau khi quay xong bộ phim đó, Giang Nguyệt đã phải mất một thời gian rất dài mới có thể thoát được phim.
Bởi vì nó quá giống với cuộc sống thực tế của cô.
Cũng giống như khi quay phim, cô gần như không phân biệt được rốt cuộc mình đang trong phim hay ngoài đời thực.
Thấy Giang Nguyệt thất thần trước áp phích của ‘Bông hồng có gai’, chị Trần đi tới, vỗ vai trấn an cô:
“Lúc đó khi quay bộ phim này, chị cảm thấy tâm lý của em có chút đáng lo rồi.”
“Nhưng em quá là cứng đầu mà, chuyện gì cũng không nói, chỉ nói mỗi câu em không sao thôi.”
Khi nhớ lại những ký ức từ vài năm trước, chị Trần vẫn luôn cảm thấy có chút xúc động:
“Nguyệt Nguyệt, mọi chuyện đã qua rồi, thật lòng chị chỉ hy vọng em có thể vượt qua được những trở ngại đó và sống một cuộc đời tốt đẹp thôi.”
“Đừng nghĩ về ‘Hoa hồng có gai’ nữa, và cũng đừng nghĩ về những chuyện đó nữa, được không?”
Giang Nguyệt im lặng, ánh mắt vẫn cứ hướng về tấm áp phích kia, tràn đầy những thứ cảm xúc lẫn lộn đan xen.
Hình như là cảm giác ngưỡng mộ, nhưng cũng có chút bi thương.
Nhưng đó chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi lướt qua, qua nhanh đến mức người ta không thể nào nắm bắt được.
…
Bây giờ đã trở về Hoa Thành rồi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1585375/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.