Chương 462
Cô đã lo lắng chuyện này suốt cả một buổi chiều, cuối cùng thì đã có thể bỏ được tảng đá đang đè nặng trong lòng xuống, tâm trạng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Tiêu Kỳ Nhiên nhìn cô: “Cho nên, bây giờ chúng ta có thể trở về?”
“Có thể.” Giang Nguyệt gật gật đầu, thay đổi hướng đi, chuẩn bị quay về theo đường cũ.
“Cô định đi bộ về?”
Còn đi bộ nữa?
Tiêu Kỳ Nhiên không có năng lực để đi bộ mấy ngàn mét trở về với Giang Nguyệt.
Anh không phải là người rảnh rỗi, cũng không có sức lực để làm chuyện rảnh rỗi này.
Giang Nguyệt còn chưa đi được mấy bước đã bị người phía sau ôm lấy.
Đột nhiên bị người ta nhấc bổng lên, Giang Nguyệt khẽ kêu lên một tiếng, theo bản năng ôm lấy cổ anh, hoảng sợ nhìn xuống phía dưới.
Đây là đang trên đường cao tốc hoang vắng không người, bên cạnh chính là bãi cát hoang, nếu hiện tại khiến anh không vui, anh ném cô xuống thì làm sao bây giờ?
“Tiêu Kỳ Nhiên, anh mau thả tôi xuống.” Giang Nguyệt hét lớn, sau đó kinh hãi nhìn xung quanh: “Nếu lỡ bị người ta chụp được thì làm sao bây giờ?”
“Khả năng ở đây có thể gặp được paparazzi là một phần vạn.”
Tiêu Kỳ Nhiên hơi cúi đầu, thiếu chút nữa đã hôn lên vành tai cô, nói như đang dụ dỗ:
“Đi với cô lâu như vậy, tôi cũng đã mệt rồi.”
“Mệt rồi thì còn không mau thả tôi xuống?” Giang Nguyệt vừa xấu hổ vừa tức giận nói.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1586195/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.