Chương 441
Giang Nguyệt lắc đầu, ngoan cố mà nói: “Tôi không có…”
Cô muốn thoát ra, nhưng cổ tay lại bị Tiêu Kỳ Nhiên nắm chặt, một khắc cũng chưa từng buông lỏng.
Tay người đàn ông rất có lực, cảm giác ấm áp truyền đến cổ tay cô, chóp mũi cô chua xót lợi hại: “Buông tôi ra, tôi muốn về nhà.”
Đó là lời cầu cứu theo bản năng nhất của cô.
Tiêu Kỳ Nhiên hơi nhíu mày, không tự chủ được dùng giọng điệu lạnh lùng hỏi: “Cô về nhà nào?”
“Tôi về…”
Giang Nguyệt đột nhiên ngẩn ra, đôi mắt vừa rồi còn do dự né tránh giờ phút này lại trở nên ngơ ngác, mờ mịt nhìn xung quanh.
Cô có nhà ở đâu?
Giang Nguyệt dùng sức nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy hốc mắt mình cực kì nóng, nóng đến mức làm cho cô không khống chế được:
“Tiêu Kỳ Nhiên, cứ để mặc tôi đi.”
Cô vừa mở miệng liền mang theo tiếng khóc nức nở: “Anh không cần quan tâm đến tôi. Cũng không cần đưa tiền để bịt miệng Giang Dự. Để nó tiếp tục mắng đi, để cho truyền thông tùy tiện viết đi, tôi không sao cả.”
Thân bại danh liệt cũng tốt, danh tiếng bị hủy hoại cũng tốt, từ nay về sau không thể làm diễn viên cũng tốt.
Cô đều không quan tâm nữa!
“Tôi không làm người nổi tiếng nữa, Tiêu tổng cũng không cần lãng phí thời gian và tiền bạc trên người tôi nữa.” Hai tay Giang Nguyệt nắm chặt, giọng nói cũng run lên:
“Tôi không đáng!”
Lông mày của người đàn ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1586229/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.