Chương 426
Hơn nữa, ở bên cạnh Tiêu Kỳ Nhiên mấy năm, bất luận là Tô Gia Lan hay là Tiêu Viễn Phong, hoặc những người có liên quan khác, ít nhiều Giang Nguyệt cũng từng ở chung với họ.
Ngay cả lúc Tô Gia Lan bị nhồi máu não cần người chăm sóc, cô cũng chưa từng oán giận một câu, tỉ mỉ quan tâm chăm sóc bà, đối xử với bà như con gái ruột đối xử với mẹ mình vậy.
Giang Nguyệt tự hỏi, từ trước đến nay cô đối xử với những người đó rất chân thành. Nhưng có ai từng tôn trọng cô dù chỉ một chút chưa?
Nghĩ đến những điều này, cho dù cô mềm lòng hơn nữa thì cũng có thể trở nên sắc đá.
Giang Nguyệt cúi đầu nhìn điện thoại, tiếp tục lẩm bẩm: “Lòng người làm bằng xương bằng thịt, tôi cũng không phải nô lệ, không cần phải dốc lòng làm việc vất vả vì nhà họ mà không oán hận.”
“Cho dù nuôi một con chó thì cũng nên cho nó một khúc xương, chứ không phải liên tục sỉ nhục và châm chọc nó.”
Nói đến đây, ánh mắt Giang Nguyệt có chút ảm đạm, nhếch môi giễu cợt.
Cô yêu Tiêu Kỳ Nhiên!
Nhưng điều đó không có nghĩa là cô có thể để cuộc đời của mình không có chút tôn nghiêm nào.
Kiều Cẩn Nhuận suy nghĩ một lúc, cảm giác được tâm trạng cô sa sút, anh ta hơi áy náy mở miệng:
“Xin lỗi, tôi nhắc tới chuyện khiến cô không vui rồi.”
Khóe môi Giang Nguyệt nhếch lên: “Tôi không cảm thấy không vui. Thậm chí cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1586254/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.