Chương 288
Chỉ là giờ nghe chị Trần nói như vậy, trong lòng cô lại càng khác thường nói không nên lời.
Luôn cảm thấy chiếc vòng cổ trên người nặng trịch.
…
Ăn cơm tối xong, Hi Hi ôm chị Trần, hai mẹ con ngồi trên sô pha xem TV, Giang Nguyệt mặc áo khoác cầm điện thoại đi ra ban công.
Bầu trời đêm mùa đông ở Bắc Thành rất đẹp, có một vầng trăng sáng treo trên bầu trời xanh thẫm.
Hầu như không có mây.
Giang Nguyệt kéo cổ áo khoác để ngăn gió lạnh thổi vào. Cô nhìn xuống danh sách liên lạc trên màn hình điện thoại, có quá nhiều lời muốn hỏi anh.
Nhưng nếu thật sự gọi được, lại muốn nói cái gì đây?
Cảm ơn Tiêu Kỳ Nhiên vì món quà của anh?
Hoặc hỏi anh lý do vì sao lại tặng món quà này cho cô? Cô không thể nghĩ ra câu trả lời mà anh sẽ cho cô.
Ngay khi Giang Nguyệt định buông tha, bỗng nhiên điện thoại rung lên, tiếng chuông chấn động khiến cô hoàn hồn, là một dãy số xa lạ.
Cô bắt máy, là giọng nói của Tần Di Di: “Xin chào, chị Giang Nguyệt ạ?”
Giang Nguyệt ngữ khí bình thản, không có gợn sóng: “Tìm tôi có việc gì?”
“Chị Giang Nguyệt, chúc mừng năm mới.” Giọng nói của Tần Di Di trong trẻo: “Chị đang cùng người nhà ăn tết sao?”
Giang Nguyệt không có tâm tư gì nói nhảm với cô ta, mặt không chút thay đổi nói: “Có chuyện gì thì nói thẳng đi.”
Thấy Giang Nguyệt thật sự lạnh lùng cứng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1586443/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.