Chương 179
Cô dựa vào cửa sổ, muốn mở ra một khe hở để không khí lọt vào, nhưng phát hiện ra rằng cửa sổ đã bị khóa.
“Tiêu Kỳ Nhiên, tôi muốn hít thở khí trời.” Giang Nguyệt tháo một tai nghe xuống rồi nói.
Người đàn ông lái xe phía trước thần sắc nhàn nhạt, vừa định cúi đầu mở khóa xe, Tần Di Di ở ghế phụ bỗng nhiên lên tiếng:
“Đừng mở cửa, bên ngoài gió lớn quá.”
“Chị Giang Nguyệt, gần đây em bị cảm.” Đuôi mắt cô rũ xuống, giọng buồn bã nói: “Em không chịu được gió lạnh.”
Ngón tay Tiêu Kỳ Nhiên dừng ở trên nút khóa, dừng lại hai giây, cuối cùng thấp giọng nói một câu:
“Giang Nguyệt, đừng gây phiền toái cho tôi.”
Giang Nguyệt cụp mắt xuống.
Cô chỉ muốn mở một khe hở để thông hơi, tại sao lại thành gây phiền toái?
Trong một lúc, ngực cô tức giận đến thắt lại, cô lại im lặng đeo tai nghe vào, vặn âm lượng hết cỡ.
Chỉ có như vậy, cô mới có thể miễn cưỡng thoát khỏi tâm tình phiền não.
Đợi đến khi đến sân bay, Giang Nguyệt rốt cục chịu không nổi từng đợt cuồn cuộn trong dạ dày cùng chóng mặt, xuống xe liền nôn vào thùng rác bên cạnh.
Tần Di Di cau mày, che mũi: “Chị Giang Nguyệt, sao chị không nói sớm là chị bị say xe?”
Giang Nguyệt đứng dậy, từ trong túi lấy ra khăn giấy lau miệng, giọng nói có chút khàn khàn: “Tôi không phải say xe, mà là không ngửi được mùi này.”
Cô không ngửi được loại nước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1586689/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.