Chương 168
Chờ đến khi Giang Nguyệt phản ứng lại, thì cô đã bị Chu Ninh Vân kéo vào một quán cà phê.
Cô ngơ ngác ngồi trên ghế, nhìn người mẹ đang đứng ở quầy bar gọi đồ ăn, con ngươi hơi lơ đãng.
Lòng bàn tay vẫn còn lạnh, sắc mặt vẫn tái nhợt đến đáng sợ.
Sau khi gọi món xong, Chu Ninh Vân đi tới, ngồi đối diện với Giang Nguyệt, xấu hổ xoa xoa hai tay, vẻ mặt đặc biệt khó xử nói: “Nguyệt Nguyệt, thật ra mẹ không phải là cố ý.”
“Con biết điều kiện trước nhà chúng ta rồi đó, mẹ cũng đã quen tiết kiệm, hơn nữa, mặc kệ có phải là quà tặng kèm hay không, không phải đều là đồ mới sao?”
“Con bây giờ là một đại minh tinh, cũng không thiếu gì khăn quàng cổ. Đây chỉ là tâm ý mà thôi.”
Nghe Chu Ninh Vân cố gắng giải thích, Giang Nguyệt cúi đầu nhìn mép bàn, thấp giọng nói: “Mẹ, mẹ không cần giải thích với con, con có thể hiểu được.”
Cô vẫn sẵn sàng tự lừa dối chính mình.
Thấy Giang Nguyệt không so đo với mình, Chu Ninh Vân thở phào nhẹ nhõm: “Nguyệt Nguyệt, thật ra hôm nay mẹ hẹn con ra ngoài là muốn con giúp mẹ một chuyện.”
Giang Nguyệt giật mình.
Trong lòng cô dâng lên một cảm giác mất mát khó hiểu, nhưng cô vẫn cố gắng đè nén:
“Mẹ nói đi. Mẹ cần con giúp gì ạ?”
Chu Ninh Vân: “Bây giờ con… còn chưa chấm dứt hợp đồng với Giang San đúng không?”
Thấy giọng điệu thăm dò của mẹ, Giang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tong-xin-tha-cho-toi/1586700/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.