Mẹ của Kiều Kiều sửng sốt, hồi lâu mới phản ứng ra.
Bà ta buồn bã nói: “Dì muốn đưa ra cách giải quyết, không phải một cuộn băng dính!”
Túc Bảo lập tức lấy một cái túi nhựa trong cặp thú cưng ra, nói: “Lẽ nào dì muốn lấy cái túi nhựa này.
” [1].
[1]: Túi nhựa ‘胶袋’ và cách giải quyết có cùng bính âm là Jiāo dài.
Mẹ cô gái nhảy lầu: “…”
Gương mặt hồn nhiên mềm mại của cô bé trước mặt lúc này đang lộ vẻ nghiêm túc….
.
Mẹ của Kiều Kiều nhìn mà rối cả đầu óc.
Một người họ hàng nhà Kiều Kiều đứng bên cạnh to tiếng: “Các người có ý gì hả? Cho một con nhóc ra mặt lừa gạt chúng tôi ư?”
“Đúng, đúng! Chuyện nghiêm trọng thế này mà các người coi như trò đùa! Suy cho cùng thì trong mắt các người, chuyện con cháu nhà chúng tôi tự vẫn chẳng là gì cả!”
Mẹ cô gái nhảy lầu: “Huhuhu, Kiều Kiều đáng thương của tôi! Tôi chỉ cần Kiều Kiều của tôi sống lại thôi….
.
Các người không giải quyết chuyện này thì con gái tôi chết không nhắm mắt được!”
Túc Bảo: “….
”
Họ muốn chị gái chết đi sống lại ư? Không thể ăn nói tùy tiện như vậy đâu!!
Túc Bảo vừa toan lên tiếng thì bị Tô Lạc bế lên.
Tô Lạc nói: “Trẻ con đừng xen vào chuyện của người lớn nha!”
Còn chuyện của quỷ thì….
.
được.
Tô Lạc trao đổi gì đó với Đường Điền Điền.
Sau đó Đường Điền Điền vẫy tay kêu người mang loa và micrô mà các thực tập sinh chuyên sử dụng để khiêu vũ đến.
Ông ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tuc-bao-dang-gom/1488663/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.