Đây là vòng cổ trừ tà mà Túc Bảo đã làm.
Vạn Đào đang mặc đồ nữ: “???”
Ngay sau đó, anh ta nhìn thấy mười ngón tay rực rỡ sắc màu của gia chủ Mộc nhà bọn họ, ngay cả mười cái móng chân cũng có đủ loại màu sắc.
Tô Nhất Trần, Tô Nhạc Phi cũng thế, mười cái móng tay của Tô Nhất Trần là màu hồng phấn, hồng hồng hào hào, mười cái móng tay của Tô Nhạc Phi là màu đen…
Cậu năm nhìn móng tay của mình, thấy khá vừa lòng: “Ha ha, tự dưng giờ nhìn lại cảm thấy cũng ngầu ghê nhỉ.”
Vạn Đào: “?????”
Vạn Đảo nói: “Gia chủ, vậy nhiệm vụ lần này của chúng ta là?”
Mộc Quy Phàm nói: “Chúng ta cần dụ một người xuất đầu lộ diện, kẻ này đã từng gặp tôi và Túc Bảo nên hai ba con tôi không thể ra mặt, vì vậy anh nhận nhiệm vụ dụ rắn ra khỏi hang.”
“Tôi nhớ anh rất giỏi lặn, đúng không? Anh cũng từng tiến hành thực chiến dưới nước rồi.”
Vạn Đảo gật đầu, những chuyện này không thành vấn đề.
Chỉ là…
“Người đó từng gặp tôi chưa?” Vạn Đảo nghiêm túc hỏi.
Anh ấy còn đang thầm hỏi rốt cuộc là kẻ thù hay tội phạm bỏ trốn nào mà gia chủ lại đánh giá cao đến thế.
Chỉ thấy Mộc Quy Phàm hơi khựng lại, đáp: “Chưa gặp bao giờ.”
Vạn Đảo: “….”
Thế anh ấy phải vận bộ đồ này vì lý do gì??
Như nhìn thấu suy nghĩ của Vạn Đảo, Mộc Quy Phàm không buồn ngẩng đầu, nói xằng: “Kêu anh mặc như vậy cũng vì muốn tốt cho anh thôi, trừ tà!”
Vạn Đảo:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tuc-bao-dang-gom/1489250/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.