Hồi nãy chị ta bị hù cho giật thót, chân cũng bị trẹo luôn, càng nghĩ chị ta càng tức giận.
“70-80 tuổi rồi còn ra đường lượn lờ lúc nửa đêm, mau đi xuống địa phủ đi được rồi đấy!”
Y tá Quyên bám vào tay vịn cầu thang đi lên. Khi đến gần ông cụ, chị ta còn mắng thêm một câu: “Cút đi! Đừng có chắn đường!”
Ông cụ từ từ đứng qua một bên.
Nhà y tá Quyên ở tầng năm, chân bị người ta đánh gãy mà không dám kêu la, giờ còn phải tự mình leo cầu thang bộ, lửa giận đã tích tụ trong lòng chị ta.
Kết quả, vừa đi lên góc cầu thang tầng ba đã nhìn thấy một cụ già đứng ở đầu cầu thang đang nhìn chằm chằm vào chị ta.
Lần này là một bà cụ.
Bà cụ này còn khoa trương hơn ông cụ ban nãy, bà mặc một bộ đồ trắng toát khiến y tá Quyên sợ đứng tim.
“Mẹ kiếp, một đám người đã cao tuổi rồi còn chưa đi đời nhà ma, chết rồi hay sao mà cứ mặc đồ tang thế hả!!” Y tá Quyên lại mắng tiếp.
Hôm nay y tá Quyên bị vạch trần bộ mặt thật, trên mạng tràn ngập tiếng mắng mỏ chị ta, từ nay chị ta không muốn phải làm bộ làm tịch nữa.
Lúc đi ngang qua bà cụ mặc đồ màu trắng, y tá Quyên còn trừng mắt một cái.
Lần trừng mắt này, y tá Quyên bỗng phát hiện ra bà cụ đang kiễng chân.
Tim y tá Quyên đập thình thịch—–Sao một bà cụ có thể đứng vững vàng bằng mũi chân như vậy chứ? . 𝒯ì𝒎 đọc thê𝒎 tại [ 𝒯𝗿𝑈𝒎𝒯𝗿𝐮
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-tuc-bao-dang-gom/1489471/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.