“Mạc Tử Sinh, mạc cùng sinh người, ý tứ ngươi là như vậy đúng không?” Quân Tiếu Cẩn cười lạnh hỏi.Quân Tử Mạc không có trả lời, xem như cam chịu.“Quân gia đều là nam nhi xương cốt tranh đấu, chết trận sa trường đôi mắt cũng không nháy một cái, mà lại có người nhu nhược như ngươi vậy, ngươi đúng là uổng làm người Quân gia.” Quân Tiếu Cẩn tức giận nói.“Tử Mạc không xứng sinh ở Quân gia, càng không xứng trở thành nhi tử của phụ thân. Ta cũng từng hy vọng mình có thể giống như phụ thân, là hùng ưng trêи bầu trời, võ công cái thế, thiên hạ vô địch, chỉ mong có một nửa tư chất luyện võ như phụ thân và Nhàn nhi là được, vì sao cố tình ta lại không thể được, bất luận ta có nỗ lực như thế nào, đều không thể tránh khỏi việc ta là trò cười của Quân gia. Tử Mạc cũng không hối hận khi rời khỏi Quân gia, ta ở Nam Triệu, không ai miệt thị hay giễu cợt ta vì ta không thể luyện võ được, ta chỉ cần có thể luyện được đan dược là được, ta luyện đan dược, phu nhân nói có thể cứu người, có thể cứu rất nhiều người. Ta có thiên phú luyện dược, có người thưởng thức tài hoa của ta, rốt cuộc ta cũng có giá trị của mình, rốt cuộc ta cũng có thể sống được như một người bình thường, chứ không phải canh cánh trong lòng vì chuyện mình cầu vĩnh viễn mà không thể có được. Phụ thân, từ trước đến giờ người chưa biết cảm giác bất lực này có bao nhiêu tuyệt vọng, người không biết mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-ty-bat-hung/2081922/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.