Hành trình mười hai ngày, thuyền cuối cùng đến kinh sư.
Vài vị đường quan lục bộ, dòng họ có chức vụ, huân tước đều tới đón tiếp Anh vương, trong đó có Toàn ninh hầu Bùi Chiêu.
Bùi Bác Thực, Bùi Bác Dụ không đủ cơ để bái kiến Anh vương, chỉ có thể xa xa xá một xá, ở trên thuyền đưa mắt nhìn Anh vương di giá, nói với Cảnh Anh: "Lần này đi nhờ thuyền của Anh vương, không thể ở trước mặt bái tạ, không biết hiền chất có thể an bài một phen, miễn cho Anh vương hiểu lầm chúng ta là người không biết quy củ, lễ tiết."
Cảnh Anh cười ứng, nói: "Có nhạc phụ đón chư vị vào thành, trên người ta còn có việc, đi trước một bước." Hắn tất nhiên muốn đi theo Anh vương vào cung bái kiến Thánh thượng.
Bùi Bác Thực không dám trễ nãi chính sự của hắn, cám ơn lại tạ đưa hắn rời đi.
Cảnh Anh lúc gần đi, ánh mắt đảo qua, rơi xuống trên người một nữ tử che mạng ở xa xa một cái.
Hắn nhẹ nhàng thở dài, không nói gì, xoay người đi.
Bùi Chiêu gặp người Bùi gia, lại bái kiến lão phu nhân, đón người đến Hầu phủ, lần này náo nhiệt tự không cần phải nói. Hai vị chị em dâu già trước kia không hợp gặp nhau, nói đến chuyện cũ, không khỏi đều khóc. Về phần mấy vị phu nhân lui tới với nhau cũng không thực mật thiết, nhưng không đến mức luống cuống, đều là khách khí. Hầu phủ không có con trai, tự nhiên không có mấy vị nãi nãi, chỉ có một tiểu nữ nhi Bùi Huyên chưa gả,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-ty-trung-sinh/40400/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.