"Ân Ly,tôi yêu em.
"
Tuyên Cố ôm lấy cô,chôn mặt nghe câu trả lời của cô.
Hồi hộp.
"Ừ.
"
Ân Ly phải công nhận.
Đến chính cô cũng yêu mình mà.
Nhưng thẻ bình an thế này,có chút ngoan ngoãn.
Tuyên Cố vẫn muốn hỏi cô.
"Chúng ta,hẹn hò được không?"
Ân Ly đang định từ chối một cách nhẹ nhàng,nhưng lại như lần trước.
[Tỷ tỷ,chúng ta nên biết một chút về kéo ngược phải không?].
Ân Ly mặt méo xệch nói "Được.
"
Tuyên Cố ôm cô,nên không nhìn thấy nét mặt của cô,nghe thấy cô gật đầu đồng ý liền càng ôm chặt cô hơn.
"Hứa rồi đấy nhé,đừng bỏ anh.
"
Ân Ly xoa tóc Tuyên Cố.
Đúng là như trẻ con.
"Theo anh.
"
[! !.
].
Ta đúng là bị ngược cẩu.
***********
"Cạch.
"
Trong đêm tối,Tuyên Cố đang nằm trên giường,nghe thấy tiếng mở cửa,anh trở mình một cái,có một cái tay ôm lấy anh từ đằng sau.
Một lực đè lên người anh.
Tuyên Cố mở máy,vẫn còn ngái ngủ lắm.
Quay người lại,liền đập trúng gương mặt Ân Ly.
Anh hết buồn ngủ luôn.
"Ân Ly,em sao lại ở đây?"
Ai đó vẫn cứ nhìn Tuyên Cố,vừa nói lại vừa ôm luôn Tuyên Cố.
"Có người yêu là phải ngủ chứ!"
Tuyên Cố cũng đến buồn cười với cô.
Dường như trong đêm khuya tĩnh lặng như này,anh có rất nhiều chuyện muốn nói với cô.
Mà,anh chưa bao giờ hết chuyện để nói với cô.
Ân Ly nói ngủ,thì đơn giản cũng chỉ là ngủ.
Cô ôm thẻ bình an,đúng như cái tên.
Cô ngủ thiếp đi rất nhanh,hoàn toàn buông bỏ phòng bị,tự mình khuyên nhủ,thẻ bình an phải có lợi ích chứ.
"Ngủ ngon.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-ty-ty-dung-luoi-bieng/1322601/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.