Nhưng anh cũng để sách xuống,ngồi xuống bên cô.
Nhìn cô ngủ mà anh cũng hơi căng thẳng.
Định gọi cô nhưng không làm sao mở miệng ra được.
Khẽ lấy quyển sách trước mặt cô xuống.
Hơi thở cô có vẻ đều đặn,có lẽ đã ngủ say.
Anh vén lọn tóc trên má cô.
Cô có vẻ đáng yêu hơn thường ngày.
Cái má xinh xinh,mùi hương thơm dịu.
Anh lại ngó quanh ngó dọc,không thấy ai mới yên tâm cúi đầu xuống,nhìn ngắm cô.
Cô thật thơm.
Cô ấy,là người đầu tiên đối tốt với mình như vậy.
Như thường thức,anh cúi xuống hôn vào má cô.
Môi vừa mới chạm vào má lại bỏ ra.
"Cậu làm gì ở đây?".
"Tôi,tôi!.
"
Ân Ly vươn người thức dậy,chẳng biết chuyện gì đã nhìn thấy thẻ bình an.
Lại còn trả lời ấp úng nữa chứ!
Ân Ly nhìn tập sách ở bàn thì liền hiểu ra,nhìn Trầm Phong như kẻ có tội.
Kẻ có tội:"!.
".
Mình có làm gì đâu!
Ân Ly lại đứng lên,lấy tay khoác Trầm Phong đi đến căng tin.
Đến bữa rồi.
Trầm Phong đột nhiên bị khoác tay liền lộ ra ấp úng.
Nhìn cô gái cao gần vai mình,sát bên mình mà mặt lại không khỏi ửng đỏ.
"A,anh Hàn Vương,chị Thanh Nhàn!"
Ân Ly nói to lên,làm mọi người nhìn theo.
Hàn Vương khẽ nhíu mày nhìn Ân Ly rồi nhìn Trầm Phong.
Ân Ly kéo tay Trầm Phong nhanh đến bàn của Hàn Vương ăn.
"Sao Trầm Phong cậu ta lại ngồi cùng bàn với nam thần Hàn Vương chứ?"
Một bạn học ở xa nói với bạn học nọ.
Ở đây,ai cũng quen Trầm Phong vì hiếm khi trong khối lại có người vừa đẹp vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-ty-ty-dung-luoi-bieng/1322734/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.