Không thể nghi ngờ, một câu nói này của hắn đã vượt qua thân phận chủ tớ. Cho dù là có Vương phi chiếu cố, thì làm thuộc hạ hoặc tôi tớ cũng không thể quở trách chỗ sai của Vương gia như vậy. Nhưng sự quan tâm của hắn đối với Lạc Tử Mộng quả thực khiến Thiệu Tần và Tiểu Đông một lúc lâu sau vẫn không nói được một câu.
Nhưng mà, mới vừa rồi bọn họ còn toát mồ hôi thay hắn vì không có Hàn Hạo Thần ở đây, ai ngờ vừa quay đầu thì lại nhìn thấy Hàn Hạo Thần cả mặt xanh mét đang đứng ở ngưỡng cửa, còn Lạc Tử Mộng đang được Hàn Hạo cõng trên lưng thì cong miệng cười thầm.
Lạc Tử Mộng không ngờ, một Quý Vân Hạc bình thường luôn không thích nói chuyện nhưng một khi nói chuyện thì quả thật đúng là có thể làm tức chết những người khác, xem ra là đã được chân truyền từ nàng rồi.
"Ngươi mới vừa nói gì?" Hàn Hạo Thần đen mặt trừng mắt nhìn Qúy Vân Hạc, mà Quý Vân Hạc sau khi nhìn thấy Lạc Tử Mông đang được Hàn Hạo Thần cõng trên lưng thì hơi ngây ngẩn, sau đó mới cúi đầu gọi một tiếng "Vương gia" .
Từng biểu cảm biến hóa trên sắc mặt hắn đều bị Hàn Hạo Thần nhìn thấy rõ. Theo ý hắn, Quý Vân Hạc chính là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, hơn nữa cái miếng thịt thiên nga này còn thuộc về Hàn Hạo Thần hắn.
Toàn thân Hàn Hạo Thần đều tản ra hơi thở đầy sát khí, ngay cả Lạc Tử Mộng ở sau lưng cũng cảm nhận được. Nàng thấy tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-vuong-phi-khuynh-quoc/1182863/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.