Hàn Hạo Thần ho nhẹ một tiếng, trên trán bốc lên mồ hôi lạnh: "Chỗ ngồi này là Lan phi an bài. ( )" 
Lạc Tử Mộng cười nhẹ, thật đúng dọa hắn rồi, nàng dĩ nhiên biết chỗ ngồi này là Lan phi an bài, chẳng lẽ hắn lại tìm người an bài như vậy sao? Nhưng nhìn thấy hắn hết sức giải thích, tâm tình của nàng cũng tốt lên. 
Nhưng Hàn Hạo Thần vẫn lo lắng lát nữa không biết lại có chuyện gì nữa, môi mỏng nhẹ cong lên cười nhạt, chỉ thấy hắn nghiêng người qua ôm lấy thân thể nàng, một tay xuyên qua dưới gối nàng ngồi, Lạc Tử Mộng khẽ kêu lên một tiéng, nàng đã bị hắn ôm ngang lên, đảo chỉ trong giây lát hai người bọn họ đã đổi vị trí, lúc đó, nàng và Hoa Thiên Nhụy đổi thành sóng vai ngồi cùng nhau. 
Chung quanh đại thần và Tần phi thấy vậy trợn mắt há miệng, mà các phi Tần đều dùng ánh mắt thèm thuồng để nhìn qua. 
Sau khi Hoa Thiên Nhụy thấy như vậy, bàn tay đang nắm chặt quyền khẽ run, nàng không ngờ Hàn Hạo Thần lại vì Lạc Tử Mộng mà cùng nàng giữ một khoảng cách, vốn là còn muốn nhân cơ hội này cùng Hàn Hạo Thần dựa vào gần một chút, hơn nữa vị trí này cũng là Nhị tỷ của nàng Lan phi cố ý cho người ta sắp xếp, lại không nghĩ rằng sẽ là như vậy kết quả. 
Nàng lướt qua Lạc Tử Mộng nhìn về phía Hàn Hạo Thần nói: "Thần ca ca. . . . . ." 
"Ca cái gì mà ca." Ai ngờ Lạc Tử Mộng lập tức cắt đứt lời của 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-vuong-phi-khuynh-quoc/1182937/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.