Vừa đi vào, hắn rống giận lên một tiếng: ''Cút ra ngoài.''
Nàng bị sợ thiếu chút nữa vứt bình thuốc trên mặt đất.
Nhìn hắn nằm trên giường đưa lưng về phía nàng, nàng cảm thấy lưng của hắn cũng khiến cho mình bị đóng băng.
''Vậy.....ta ra ngoài trước.'' Giọng nói run rẩy muốn rời đi.
Nàng sợ đợi lát nữa hắn bạo phát cầm thanh kiếm ở đầu giường xông tới đâm nàng một phát. Phải biết, xã hội này Vương gia giết người không cần ngồi tù, giết nàng như bóp chết một con kiến. Không đúng! Giết kiến còn dễ dàng hơn.
Nàng xoay người muốn rời đi, lại phát hiện cửa bị khóa mất rồi.
''Này! Muốn chết à! Sao lại khóa cửa hả?'' Nàng gấp đến độ dậm chân. Mấy cái người không có lương tâm lại giam nàng một chỗ với hắn, nàng - con cừu nhỏ này chết chắc.
Đúng lúc này, sau lưng truyền đến một hơi thở phì phò, nàng nơm nớp lo sợ quay đầu lại, chỉ thấy tấm màn bị rơi xuống, lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm, nếu nàng kêu lên nữa, lúc này tìm chết không phải là bọn thuộc hạ mà là con cừu nhỏ nàng đây.
Cầm bình thuốc và băng gạc, nàng không biết làm sao, vốn định xoay người bảo Liên Vân mở cửa cho mình thì lại phát hiện một đống máu.
Nhìn bàn tay hắn vẫn còn đang chảy máu, tuy có chút bực vì hắn cự tuyệt chuẩn bệnh, nàng không biết nên làm sao mới đúng. Hơn nữa, hắn tức cái gì? Tức Hô Diên Phong muốn đem nàng đi? Hay là tức nàng không cự tuyệt hắn ta?
Nhưng bất luận là khả năng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-vuong-phi-khuynh-quoc/1182971/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.