“Cốc cốc…cốc”
Lâm Ngọc Nhi bị tiếng gõ cửa liên tục bên ngoài đánh thức. Cô thử động đậy cơ thể nhưng cả người đều đau nhức, chẳng còn chút sức lực nào cả. Người bên ngoài hình như có chuyện gì rất gấp, chờ không được nên tự đẩy cửa bước vào. Người vào là một vị đại thẩm mặc bộ quần áo thời xưa như tú bà ở thanh lâu vậy.
Đại thẩm nhìn Lâm Ngọc Nhi từ đầu tới chân ngạc nhiên hỏi “ngươi sao giờ này còn nằm đây? Mau ra chuẩn bị tiếp khách, lần này là khách quý nha, hắn đòi mua đêm đầu tiên của ngươi.”
Nhìn vị đại thẩm này Lâm Ngọc Nhi e dè hỏi thăm “Xin hỏi vị đại thẩm này, ngươi có nhận lầm người không hay đi lạc?”
“Ngươi xú nha đầu này, khách sắp tới rồi còn giả thần giả quỷ. Nhanh ra tiếp khách.” Lâm Ngọc Nhi chưa kịp hỏi thì đại thẩm đó đã bỏ đi. Lâm Ngọc Nhi không hiểu chuyện gì đã xảy ra cứ như cô vừa ngủ một giấc rất lâu, chuyện gì cũng rất mơ hồ. Cô cẩn thận xem xét xung quanh. Nơi cô đang ở giống như một gian phòng ở thời xưa vậy còn có người hồi nãy cũng mặc đồ thời xưa. Hay là họ đang quay phim, nhưng nếu quay phim thì liên quan gì đến cô nha còn tiểu Cầu Cầu của cô đâu. Nhớ lại vừa rồi hình như họ nói là tiếp khách rồi lần đầu tiên gì đó thì phải, đang suy nghĩ lại có người đến, là một tiểu nha đầu.
“Tỷ tỷ mau ra tiếp khách”
Lâm Ngọc Nhi nhìn tiểu nha đầu trước mặt cẩn thận hỏi han
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-yeu-cau-cau-cung-muon-treo-tuong/268067/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.