Hứa Viễn nhỏ hơn Hứa Chỉ hai tuổi.
Lúc cậu ta ra đời, Hứa Đức Hùng đang ở bên cạnh Hứa Chỉ, chưa từng đến nhìn một cái, cũng không cho Hứa Chỉ nhìn người em trai mà anh đã vô cùng mong đợi.
Từ lúc Hứa Viễn ra đời, cậu ta như thể chỉ thuộc về một mình Nhan Lữ.
Nhan Lữ cưng chiều cậu ta hết mực, như thể đó là mạng sống khác của bà ta.
Hứa Chỉ không biết nên hình dung người em trai này như thế nào.
Một người em trai vừa xa lạ lại vừa xa cách.
Họ rất ít khi giao tiếp, cũng rất ít khi gặp nhau.
Hứa Chỉ có quá nhiều thứ phải học, bị nhốt trong từng chiếc lồng son một, nỗ lực trở nên có giá trị thưởng lãm cực cao.
Mà Hứa Viễn thì luôn ở bên cạnh Nhan Lữ, ánh mắt cậu ta nhìn anh cũng toát ra một sự phức tạp khó phân biệt.
Họ sống trong một khu biệt thự, hai tòa biệt thự kề nhau.
Hứa Chỉ buổi sáng sau khi hỏi thăm cha mẹ, bữa trưa và bữa tối luôn dùng chung với Hứa Đức Hùng.
Anh và Hứa Viễn như thể bị ngăn cách bởi một vực trời, không thể vượt qua.
Không có cơ hội tiếp xúc với nhau.
Nếu không phải vì Hứa Viễn và Hứa Chỉ có khuôn mặt rất giống nhau, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác biệt.
Hứa Chỉ đã sớm nghi ngờ mình không phải là con ruột của họ.
Vừa nghĩ đến việc Hứa Đức Hùng muốn làm gì với mình, bây giờ lại định đến thành phố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tieu-zombie-can-nua-la-bat-lich-su-day-nhe/2852806/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.