Cô Kỷ đã rời đi được một lúc.
Đường Nghiên cứ một lúc lại kiểm tra thời gian, nàng không thể bình tĩnh được, trong phòng bệnh yên tĩnh chỉ có một mình nàng thỉnh thoảng trên hành lang sẽ có tiếng người đi lại, lúc đó tâm Đường Nghiên nhảy lên nhìn ra cửa nhưng cũng không thấy cô Kỷ xuất hiện.
Nàng cảm thấy chính mình đang rất sốt ruột chỉ muốn mau một chút sẽ nhìn thấy cô Kỷ
"Cốc cốc." Có người thăm dò gõ cửa phòng bệnh hai lần, Đường Nghiên nghe thấy có chút khẩn trương, hơi hơi chống đỡ thân thể, mãi cho đến khi có người từ bên ngoài ló đầu vào, nàng mới nhận ra là ai.
"Học tỷ!" Nàng có chút kinh ngạc phần nhiều chính là khó tin.
"Đường Nghiên ~" Thẩm Du Âm nháy mắt với nàng, đẩy cửa đi vào, trên tay còn mang theo một ít trái cây tươi theo mùa, đi thẳng đến bên giường đặt lên tủ đầu giường.
"Làm sao chị biết em..."
"Chị có năng lực siêu nhiên đấy ~" Thẩm Du Âm nói xong giải thích, "ký túc xá bên cạnh có người là thành viên của câu lạc bộ, sáng sớm thấy em được đưa đến bệnh viện, liền thông báo tới câu lạc bộ.
Chị nghe thấy thì chạy đến xem em thế nào."
Lời giải thích này rất thuyết phục, Đường Nghiên cũng không xem điện thoại nhiều, tự nhiên sẽ không chú ý đến nhóm câu lạc bộ đã quét hàng trăm tin nhắn, vì nàng tắt thông báo cũng tắt luôn chuông tin nhắn.
"Cám ơn chị, chị đến đây thật sự làm em rất bất ngờ cùng cảm động." Đường Nghiên một thân một mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tim-dap-thinh-thich-tuu-tieu-hi/1382979/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.