Từ nhỏ đến giờ Đường Nghiên chưa bao giờ trông mong ngày lễ đến như vậy
Trước đây, Đường Nghiên chưa bao giờ có kỷ nhiệm đẹp nào về ngày Tết cả, rất hiều đứa trẻ trong thôn đều mong cha mẹ mang theo quần áo mới, đồ ăn ngon trở về, mà Đường Nghiên cho dù có đứng ở cổng thôn đợi cả ngày dài cũng chỉ nhận lại được sự cười nhạo của những đửa trẻ khác mà thôi.
"Đường Nghiên, mày là đứa không cha không mẹ hahahahaha."
"Đồ con hoang, đồ con hoang!"
"..."
"Mình không phải con hoang!" Đường Nghiên lớn tiếng cãi vã với bọn họ, nhưng trong lòng nàng cũng đã thừa nhận việc này.
So với họ, nàng quả thực là như vậy, không những vậy ngày tất niên mợ luôn sai nàng làm đủ thứ việc có cả những việc mà tuổi của nàng lúc đó chưa thể làm được.
Vì vậy đối với nàng Tết không có gì vui vẻ cả.
Nhưng năm này nàng rất chờ mong được đón Tết cùng cô Kỷ, hơn nữa nàng còn tưởng tượng hôm đó nàng sẽ mặc gì rồi ngày đó sẽ trôi qua như thế nào.
Ngày ba mươi, Kỷ Du Thanh rời giường từ sớm, trang điểm rồi thay quần áo này nọ nói là muốn dẫn Đường Nghiên đến viện dưỡng lão.
Nhân viên điều dưỡng trong viện điều dưỡng làm việc gần như quanh năm, lương của họ cao hơn gấp mấy lần so với đồng nghiệp ở bên ngoài, đại đa số mọi người là người địa phương, hoặc ở lân cận, chỉ có số ít là quê ở xa vì hoàn cảnh nên cũng cố gắng.
Vào đêm giao thừa, Kỷ Du Thanh quyết định cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tim-dap-thinh-thich-tuu-tieu-hi/472040/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.