"Đứa nhỏ ngốc, mặc như vậy không lạnh sao?" Kỷ Du Thanh lập tức giơ tay lên mu bàn tay chạm vào khuôn mặt đỏ bừng của Đường Nghiên, xem ra nàng đang lo lắng rất nhiều.
Đường Nghiên lắc đầu cười đáp: "Không lạnh, chỉ là tay của cô Kỷ có chút lạnh."
Kỷ Du Thanh thu tay lại, cười nói: "Cô quanh năm đều như vậy, mùa hè cũng lạnh."
Đường Nghiên liếc nhìn phương hướng người vừa bỏ chạy, hỏi: "Cô Kỷ, người vừa rồi là ai vậy, sao ông ta lại động tay động chân với cô?"
"Ông ấy là đại diện hợp tác mà công ty cô đang đàm phán gần đây. Buổi tối chúng ta có hẹn ăn cơm và bàn chuyện ở đây, đàn ông mà chính là như vậy, luôn mượn rượu để động tay chân". Lời này qua miệng cô Kỷ lại nhẹ nhàng như đã gặp nhiều nhưng không thể làm gì, chính là Đường Nghiên ngàn vạn lần không thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
Nhưng sau đó nghĩ lại, nàng phát tiết như vậy có phải đã phá việc của cô Kỷ gây ảnh hưởng cho cô hay không?
Cảm giác áy náy trong lòng đột nhiên dâng lên, vẻ kiêu ngạo cũng tiêu tan, giọng nói của nàng trở nên yếu ớt hơn rất nhiều, "Vậy... Kỷ... cô Kỷ, việc con vừa làm có ảnh hưởng đến công việc của cô..."
Thấy nàng thận trọng vì sợ gặp rắc rối, Kỷ Du Thanh giơ tay đặt lên vai nàng động viên: "Không có, nếu đêm nay không có con thì cô không biết giải quyết thế nào, Bội Văn cũng không ở đây, có điều" cô chuyển chủ đề " về sau vẫn là không nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tim-dap-thinh-thich-tuu-tieu-hi/472063/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.