Sau khi Vương bồng Khiết Tâm rời đi, trời lại nổi cơn giông, gió thổi vù vù. Dãy khay kệ trong phòng rung lắc dữ dội. Gió to đến nổi thổi bung cánh cửa, gió lùa vào phòng, những lá bùa dán trên 5 hủ đựng phần đầu của 5 cô gái đều bị gió thổi bay. Lão Thanh sực tỉnh hoảng sợ nhìn xung quanh. Năm vong hồn lỏa thể, bị phanh bụng, máu me be bét đang đứng xung quanh, nhìn lão trừng trừng. Lão ôm cánh tay bị cụt, khom người quì lạy tứ phía, van xin tha mạng. Đáp lại lão là những tràng cười man rợ, hòa lẫn trong gió thét gào. Dung ngồi xuống, đưa gương mặt bị lột da, móc mắt, cắt lưỡi dí sát lại mặt lão, chiếc lưỡi cụt ngủn rướn lên, liếm lên mặt lão sồn sột. Lão run lẩy bẩy, thụt lùi ra sau, lùi dần ra giữa hai hàng kệ chứa nội tạng. Gió không ngừng thổi, toàn bộ khay kệ rung lắc, chao đảo. Khi lão Thanh lết đến cuối phòng, toàn bộ 5 hủ dung dịch chứa phần đầu của 5 cô gái vỡ tan. 5 chiếc đầu lăn lông lốc, vây quanh trợn trừng nhìn lão. Lão hoảng sợ tột độ, vãi cả ra quần. Lão nghe nói, gặp ma hãy lấy nước tiểu rửa mặt. Lão vội dùng cánh tay còn lành lặn, quẹt nước tiểu mình vừa thải ra, trét đầy lên mặt. 5 cái đầu chẳng những không sợ, còn nhe răng nham nhở cười. Lão khóc lóc, quì lạy, miệng lẩm nhẩm đọc kinh, vẫn không tác dụng. Một chiếc đầu bay lên cắn vào cổ lão, mấy cái đầu còn lại cắn vào khắp người. Lão thống khổ, rên la,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tim-em-ngan-nam/425264/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.