31.
Ngày 1 tháng 1, vốn là một ngày thích hợp để ngủ một giấc đến trưa. Chính là buổi trưa dì nhỏ mời khách, đại gia đình ăn cơm cùng nhau.
Từ lúc chín giờ Trần Trác đã bắt đầu gọi Ký Tiểu Bắc rời giường, Ký Tiểu Bắc ở trong phòng điều hòa ngủ đến mặt đỏ bừng, giống như là heo peppa.
Trần Trác gọi cậu cậu giả bộ ngủ không để ý đến, cuối cùng Trần Trác nằm bên cạnh dỗ cậu dỗ đến mệt mỏi, ôm Ký Tiểu Bắc ngủ bù, lúc thức dậy, nhìn đồng hồ, mười một giờ.
Ký Tiểu Bắc còn chưa chịu dậy, Trần Trác một tay xách cậu vào toilet, hầu hạ cậu đánh răng rửa mặt, Ký Tiểu Bắc mắt cũng lười mở. Thân thể của cậu là tỉnh, nhưng linh hồn còn đang ngủ, mặc kệ Trần Trác giúp cậu mặc quần áo xỏ tất mang giày.
Trần Trác khóa cửa, nhìn Ký Tiểu Bắc một cái liền biết rõ cậu đang nghĩ cái gì.
Trần Trác: Cõng?
Ký Tiểu Bắc: Cõng!
Sau đó vô cùng tự giác leo lên người hắn giống như gấu koala.
Trần Trác: Đây là bé heo nhà ai a, ngày đầu năm mới sao lại lười như vậy?
Ký Tiểu Bắc: Hung thủ vậy mà dám nói ra những lời này với người bị hại, hừ.
Trần Trác: Em bị hại chỗ nào?
Ký Tiểu Bắc: Mông!
Trần Trác: Ở đâu? Chỗ này?
Ký Tiểu Bắc: Anh phiền chết được! Không được đụng em!
Trần Trác: Vậy em xuống dưới.
Ký Tiểu Bắc: Ài, ông chủ Trần Trác khốn kiếp khốn kiếp, hãm hại lừa gạt hãm hại lừa gạt. Lôi kéo người ta làm cả năm, ngày hôm sau liền trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tim-thay-bac/2184948/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.