Một buổi tối của ba tuần sau, cô nhận được email từAnna.
Cá Bong Bóng thân mến,
Xin lỗi vì vừa rồi tôi có việc bận, giờ mới trở về và thấy tin nhắn của bạn.
Bạn quen Lâm Khắc thật à?
Cậu ấy vẫn ổn chú?
Tôi cứ tưởng rằng sau cú sốc đó, cậu ấy sẽ trở nên rất trầm lặng. Thế nhưng khi bạn kể cậu ấy thao thao bất tuyệt cùng bạn về Holmes và Seicho Matsumoto, tôi cũng thấy yên tâm hơn nhiều.
Cậu ấy là tan của Seicho Matsumoto và Conan Doyle mà.
Xem ra cậu ấy đã không sao nữa rồi.
Cô gái này thật là ngốc! Những bậc thầy về tiểu thuyết trinh thám cũng chỉ có vài người thôi mà!
Lâm Khắc chắc chắn không thích những cô nàng ngốc nghếch.
Cậu ấy uống rượu có bị đỏ mặt không?
Trước kia chưa bao giờ tôi thấy cậu ấy uống rượu, huống hồ còn là vodka.
Vodka không phải chỉ có bợm rượu mới thích uống hay sao?
Bây giờ tôi lại có chút lo lắng rồi.
Hỷ Hỷ trả lời email đó.
Anna thân mến,
Anh ấy uống rượu chỉ xanh mặt chứ không đỏ mặt.
Anh ấy bảo rằng, vodka là loại rượu chỉ dành cho những người hiểu được sự đau thương.
Nếu như muốn biết thêm tin tức về anh ấy, xin hãy gọi đến số điện thoại này của tôi nhé.
Cô đứng dậy đến bên giường lấy điện thoại, đi đi lại lại trong phòng một cách thấp thỏm.
12 phút sau, một hồi chuông điện thoại vang lên.
Anna đã cắn câu.
Một giọng nữ trẻ trung cất lời:
“Bạn là Cá Bong Bóng à?”
“Đúng. Còn chị là Anna phải không?”
“Xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tim-thay-nhau-trong-noi-co-don/1956634/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.