Giang Nhược và Tịch Dữ Phong quyết định đi Los Angeles vào mùa thu đầu tiên sau khi Thu lạnh công chiếu.
Cả hai đều bộn bề công việc, giờ giấc bao giờ cũng lệch nhau. Lần này Giang Nhược ra nước ngoài quay quảng cáo cho nhãn hàng, đúng lúc Tịch Dữ Phong làm xong dự án có vài ngày nghỉ nên đi cùng cậu.
Quảng cáo quay ngoài trời trọn một ngày, thành quả cuối cùng hơn hẳn mong đợi. Bầu trời trong xanh, lá cọ buông rủ, Giang Nhược mặc áo khoác gam màu ấm hoà cùng cảnh sắc xung quanh hệt như lạc vào bức tranh sơn dầu sặc sỡ.
Kết thúc công việc, Giang Nhược từ chối lời mời ăn tối cùng người phụ trách nhãn hàng, nói rằng đã có kế hoạch khác.
Người phụ trách nhìn theo tầm mắt cậu thấy một chiếc xe đỗ bên vệ đường thì hiểu ngay, bảo cậu Giang cứ đi đi, bao giờ về nước hẹn sau.
Trời đã sẩm tối, lúc Giang Nhược lên xe, ánh hoàng hôn buông xuống xiên vào khoang xe kèm theo cái khô nóng còn sót lại mà mùa hạ trôi qua chưa kịp mang đi hết.
Xe vừa lăn bánh, Giang Nhược mở gương gấp ở ghế sau bắt đầu tẩy trang.
Thỉnh thoảng cậu lại sai người bên cạnh, "Đưa em cái tăm bông", "Cho tờ khăn ướt nữa đi".
Tịch Dữ Phong hỏi cậu sao phải cuống cuồng lên thế, cậu vừa lấy giấy ướt lau kẻ mắt vừa trả lời: "Lần đầu gặp mặt người lớn, ít nhất cũng phải nền nã quy củ chứ."
Tịch Dữ Phong nói: "Như thế này được rồi."
Giang Nhược cầm khăn ướt nghiêng đầu bảo: "Anh chắc không?"
Đường kẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-don/1161217/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.