Trần Vi Kỳ chỉ liếc nhìn một cái, sau đó điềm tĩnh thu ánh nhìn lại, tiếp tục hòa mình vào cuộc vui trên đấu trường danh lợi, nơi tiếng cạn ly vang lên không ngớt. Nhưng trong lòng cô dâng lên một cảm giác khó chịu, như có thứ gì đó ma quái đang len lỏi trong cơ thể, tựa một đám mây mờ không thể xua tan hay nhìn rõ.
Buổi trình diễn lớn sắp bắt đầu, đây là chiến trường mà cô phải đứng vững, không thể bỏ đi để tìm Trang Thiếu Châu được.
Đợi mọi thứ kết thúc, cô sẽ nói chuyện nghiêm túc với anh. Nhưng thực ra, phải nói chuyện gì đây? Nói về A Trì sao? Tựa như giữa họ, cái tên đó mãi là một rào cản không thể vượt qua.
Trang Thiếu Châu không tin tưởng cô, mà cô cũng không biết phải làm sao để anh tin. Dường như mọi lời giải thích đều trở nên giả tạo, vì đúng là cô vẫn chưa buông bỏ Chu Tễ Trì hoàn toàn được.
Việc buông bỏ hoàn toàn bảy năm cuộc đời giống như một quá trình chữa lành tàn nhẫn bằng cách rút máu dần dần, để những giọt máu đỏ tươi chảy ra khỏi cơ thể, gỡ từng sợi tơ bám víu, chậm rãi và đau đớn.
Cô không phải là một cỗ máy, không thể nhấn một nút xóa sạch ký ức. Cô đã quyết định hướng về phía trước, chỉ là cô cần thêm một chút thời gian.
Trang Thiếu Châu biết Trần Vi Kỳ cần thời gian, và anh cũng quyết định sẽ cho cô điều đó. Nhưng khi thực sự nhìn thấy cô đứng cạnh Chu Tễ Trì, hình ảnh ấy vẫn không ngừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-hieu-bao-so-3-tieu-ham-tien/2699578/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.