Đây là nụ hôn đầu tiên của Trần Vi Kỳ.
Trong đêm Giáng Sinh lãng mạn, tuyết đông lả tả rơi bên ngoài cửa sổ. Thành phố rực rỡ ánh đèn, tiếng hò reo vui vẻ từ nơi xa vọng đến, tựa như một dải lụa mỏng manh lơ lửng giữa không trung.
Ở tầng cao, thế giới trở nên tĩnh lặng, chỉ còn tiếng hôn giữa hai người.
Anh hôn rất sâu.
Lưỡi anh trượt vào, quét sạch mọi ngóc ngách trong khoang miệng cô, khiến cô vừa tê dại, vừa nhột nhạt. Nụ hôn này không quá dịu dàng, cũng chẳng có kỹ thuật, nhưng lại thoải mái một cách bất ngờ, có hơi vụng về, như thể đang thăm dò một cách lạ lẫm.
Trần Vi Kỳ hé mở môi, để mặc anh m.út lấy đầu lưỡi của mình.
Thanh âm ướt át của nụ hôn vang lên bên tai, khiến cô xấu hổ đến mức bàn tay nhỏ bé chỉ biết bám vào lồng ng.ực anh, cảm nhận nhịp tim rạo rực dưới lòng bàn tay.
Bị hôn đến mức cảm giác lâng lâng, cô vô thức rê.n rỉ một tiếng rất khẽ.
Thanh âm này làm cho Trang Thiếu Châu càng thêm nóng bức.
Anh vừa cười, vừa hôn sâu hơn, trầm giọng hỏi: "Thoải mái đến vậy sao?"
Cô nhắm mắt, nắm lấy cổ áo sơ mi của anh, dáng vẻ như đã hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn. Trang Thiếu Châu không kìm lòng được, ôm cô chặt hơn, nhìn cô vài giây, rồi lại cúi xuống hôn tiếp.
Hai người hôn đến mức thở hổn hển.
Lúc tách ra, Trần Vi Kỳ vẫn còn chưa thỏa mãn, li.ếm môi một cái, dùng ánh mắt vừa mơ màng vừa sáng ngời nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-hieu-bao-so-3-tieu-ham-tien/2760237/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.