Vào đêm giao thừa, luồng ánh sáng rực rỡ rọi vào phòng Chu Diễn, nhờ có nó mới lờ lờ thấy được bóng người nằm dưới sàn nhà.
Chu Diễn bị lạnh tỉnh.
Cậu vẫn mặc đồ ngủ mỏng tanh vào buổi sáng, điều hòa trong phòng đã bị tắt từ lâu, sàn nhà lạnh đến mức giống như đang nằm trong hầm băng, tay chân cậu lạnh đến mức mất hết tri giác.
"Tỉnh rồi?" Cách đó 2 mét đột nhiên vang lên một giọng nói.
Chu Diễn gắng sức chống tay xoay người, nhìn Thư Hàng đang vắt chéo chân ngồi trên ghế. Cả người anh ta chìm trong bóng tối nên cậu không nhìn rõ mặt, nhưng nghe giọng anh ta khá vui vẻ: "Xin lỗi nhé, lần đầu còn non tay. Tôi không ngờ thuốc mê lại mạnh đến thế, khiến cậu nằm cả ngày."
Đầu óc Chu Diễn dần tỉnh táo, cuối cùng cậu cũng cảm thấy không thích hợp.
Hôm nay là giao thừa, buổi sáng trong nhà có nhiều người như vậy, không có lý nào cậu biến mất cả ngày mà không ai hoài nghi.
Đáng lẽ hiện tại không nên yên tĩnh như thế.
Dường như Thư Hàng biết cậu đang nghĩ gì, đứng dậy nói: "À, quên nói với cậu, Chu Triều Dương đi nước ngoài rồi. May mà tôi canh thời gian chuẩn, đúng lúc cậu ngất đi thì ông ta gọi điện tới."
Thuốc mê vẫn chưa tan hết, Chu Diễn tựa người vào mép giường, ngẩng đầu nhìn anh ta, th.ở d.ốc hỏi: "Ông ấy đi nước ngoài làm gì?"
"Giải quyết chút chuyện phiền phức thôi."
Thư Hàng tiện tay cầm cây gậy không biết từ đâu ra ở bên cạnh ghế, giây trước còn mỉm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-tuc-to-cua-giao-thao-co-doc/2138470/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.