Nhìn gương mặt gần trong gang tấc của Tiêu Dịch, Chu Diễn chớp mắt, li.ếm đôi môi khô khốc.
Đến giờ cậu mới nhận ra bản thân cũng chẳng hơn tên Trần Đạc lắm mồm kia, đến cả câu thích cũng do dự không dám mở miệng.
Nhưng động tác của Tiêu Dịch chỉ duy trì được vài giây, rất nhanh hắn đã buông tay.
"Chú Tề đâu?" Hắn hỏi.
Chu Diễn hoàn hồn, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, chỉ về phía bên dưới: "Ở bên kia."
Tiêu Dịch: "Đi thôi, chúng ta về trước."
"Không đợi chú ấy à?" Chu Diễn kinh ngạc hỏi.
Dưới ánh đèn đường, mí mắt của Tiêu Dịch rũ xuống, tạo hiệu ứng đổ bóng một bên góc nghiêng mặt của hắn, mang lại cảm giác vừa lạnh lùng vừa dịu dàng.
"Không cần." Tiêu Dịch nói.
Sau đó, hắn xoay người lại, đột nhiên giơ ngón út ra trước mặt Chu Diễn, cậu khó hiểu nhìn hắn: "Gì vậy?"
Tiêu Dịch: "Chú Tề bảo hôm nay có một bạn nhỏ đang khó chịu, vốn dĩ lúc tới tôi định mua chút đồ ăn vặt dỗ dành, nhưng vì thời gian có hạn nên không mua."
Chu Diễn hiểu hắn đang nói cái gì, sắc mặt nhanh chóng đỏ bừng, cũng may trời đã sẩm tối, có lẽ hắn không phát hiện ra.
Tiêu Dịch cười nhếch mép, đưa ngón tay về phía cậu: "Nắm đi, bạn nhỏ. Trời tối rồi, cẩn thận ngã."
Đây là đường lớn, trừ khi bị mù hoặc mắc chứng quáng gà, tỷ lệ ngã chổng vó gần như bằng không.
Chu Diễn nhìn ngón tay trước mặt.
Tay Tiêu Dịch rất đẹp, ngón tay được cắt dũa cực kỳ gọn gàng sạch sẽ.
Chu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-tuc-to-cua-giao-thao-co-doc/2138478/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.