Chu Diễn không tới chỗ Trần Đạc ở, dù sao người ta đang sống với ba mẹ, làm sao cậu có thể vào ở ké được? Hẹn cậu ta chiều hôm sau gặp xong, trên người Chu Diễn không còn tiền, cậu lấy hai đồng xu còn lại bắt chuyến xe buýt cuối cùng, lang thang trong thành phố hơn một giờ.
Sau đó dùng mấy chục nhân dân tệ còn sót lại trong WeChat tìm đại một quán Net nào đó.
Trước đây cậu chưa bao giờ tới tiệm Net, không quen với hoàn cảnh xung quanh.
Cũng không biết có phải do mới phân hoá hoàn toàn hay không, mùi hương hỗn tạp trong tiệm Net làm cậu chịu không nổi.
Cảm thấy không muốn ngủ, cho nên Chu Diễn chơi game cả đêm.
Ngày hôm sau Trần Đạc há hốc mồm nhìn cậu, bóp mặt cậu xoay qua xoay lại, nhíu mày: "Cậu định cứ tiếp tục chơi cứng đối cứng với ba cậu mãi sao? Nhìn xem cái gương mặt đẹp trai này bị cậu tàn phá thành cái dạng gì rồi."
Chu Diễn tức giận hất bay tay cậu ta ra.
Không ngờ Trần Đạc lần nữa sáp lại gần, ngửi ngửi người cậu, nói: "Trên người cậu có mùi gì thế? Khá thơm đấy."
Sắc mặt Chu Diễn khẽ biến.
Người khác tạm thời không ảnh hưởng đến cậu, không có nghĩa là tin tức tố của cậu không ảnh hưởng tới người khác.
Cậu chưa kể chuyện mình đã hoàn toàn phân hoá thành công cho Trần Đạc nghe.
Chu Diễn đẩy đầu cậu ta: "Chẳng có mùi gì hết, đệt mợ nó đừng có ngửi nữa, trông có khác gì chó không."
Trần Đạc: "Cậu uống sữa phải không, chuyện đó có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-tuc-to-cua-giao-thao-co-doc/2138523/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.