TTCTCĐ - Chương 36 (2)
Chương 36 (2):
Ngụy Phàm Lĩnh thoải mái dễ chịu ngồi trêи xe, gió đêm thổi lạnh căm căm, qua một lúc lâu sau, hắn hỏi, "Sao ta lại ngửi thấy...... Một cỗ mùi mê điệt hương?"
Du Việt cảm thấy chính mình đại khái là phát sốt.
Cả người vô lực, đau nhức, chỉ muốn dựa vào trêи vai của Vạn Dương Trạch mới hơi giảm được chút chút.
Y gian nan nói với Ngụy Phàm Lĩnh, "Ngươi có thể ra sau ngồi không?"
Mười chỗ ngồi, phía trước là hai hàng ghế, phía sau có bốn chỗ ngồi.
Ngụy Phàm Lĩnh ngồi ở hàng thứ hai, gắt gao kề phía sau Du Việt.
Du Việt nói, "Ta có vé, không lừa ngươi, xuống xe liền cho ngươi, nhưng nếu ngươi không ra sau ngồi, ta liền không đưa."
Ngụy Phàm Lĩnh tâm nói, ta là quấy rầy hai người các ngươi yêu đương hay thế nào?
Nhưng hắn cũng không muốn tiếp tục ngồi đây nữa, mùi mê điệt hương nhàn nhạt làm cho hắn tâm thần không yên, nhưng lại là có hai loại mùi mê điệt hương hỗn hợp, một loại trong đó thật sự rất thơm.
Ngụy Phàm Lĩnh vừa đi, Du Việt liền không chịu nổi nữa, đặt đầu ở trêи vai Vạn Dương Trạch, "Không ngại để ta gối một chút đi? Ta thật sự buồn ngủ quá."
Vạn Dương Trạch xoa xoa đầu Du Việt, "Ngươi có hơi nóng lên?"
Đầu óc Du Việt hôn hôn trầm trầm, vì sao lại nóng lên? Cũng không thể nào là nóng động ɖu͙ƈ đi? Sao có thể vào lúc này......
Ngụy Phàm Lĩnh vẫn đang ở đây, Du Việt không muốn bại lộ nhiều như vậy.
Vạn Dương Trạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-tuc-to-cua-ta-co-doc/1693741/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.