Tim Thẩm Khinh Nùng đập mạnh, cậu cảm thấy chuyện này có gì đó sai sai…
Trần Yến kéo cổ tay Thẩm Khinh Nùng, sau đó đặt cậu lên giường: “Để tớ bôi thuốc cho cậu.”
Trần Yến lấy hòm thuốc, dùng tăm bông tẩm cồn i-ốt nhẹ nhàng xoa lên miệng vết thương, vừa xoa vừa thổi khiến Thẩm Khinh Nùng không những không cảm thấy đau tẹo nào mà trong lòng còn cảm thấy có chút ngứa ngáy.
Trần Yến hỏi: “Trên người bị thương không?”
Thẩm Khinh Nùng: “Có.”
Trần Yến: “Vén lên.”
Tai Thẩm Khinh Nùng ửng đỏ, ngoan ngoãn vén áo lên.
Trần Yến thấy trên người cậu có vết bầm, may là không bị thương nặng. Thẩm Khinh Nùng ngoan ngoãn nằm trên chăn bông để hắn bôi thuốc
Da Thẩm Khinh Nùng rất mịn, vòng eo săn chắc không có một tẹo mỡ thừa nào.
Trần Yến đặt tay lên eo Thẩm Khinh Nùng, hít sâu
Không chỉ mình Trần Yến thấy vậy mà Thẩm Khinh Nùng cũng thấy lòng bàn tay Trần Yến cực kì ấm áp, nhẹ nhàng bôi thuốc cho cậu.
Trần Yến giúp Thẩm Khinh Nùng lau lưng, sau đó định lật cậu lại
“Để tớ tự làm ha-” Thẩm Khinh Nùng ngồi dậy.
“Đừng nhúc nhích nữa, cậu tự bôi thuốc kiểu gì được?” Trần Yến ấn người cậu xuống.
Mặt Thẩm Khinh Nùng đỏ bừng
Trần Yến cẩn thận vén áo cậu lên kiểm tra, phần bụng bị trầy da một xíu. Hắn bảo Thẩm Khinh Nùng ngậm áo lên để tiện bôi thuốc
Thẩm Khinh Nùng cảm thấy từng phút từng giây trôi qua vô cùng chậm, cậu cảm nhận được rõ hơi ấm trong lòng bàn tay của Trần Yến, tim đập loạn xạ như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tin-tuc-to-cua-truc-ma-that-la-ngot/194480/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.