Convert: ???? Vespertine ????
Edit: Sam
***
Khách sạn Bạc Duyệt tọa lạc tại làng du lịch quốc tế nổi tiếng nhất ở Tây Cương, bao quanh bởi hàng cây bạch dương rậm rạp cùng với lối kiến trúc nhã nhặn và tinh xảo.
Mùa đông vừa ghé thăm, khách sạn hiển nhiên trở thành một tòa lâu đài tuyết trắng, được đứng ở trên ban công ngắm tuyết rơi, ngâm mình trong suối nước nóng thì còn gì bằng.
Trên đường đến khách sạn, cảnh tuyết trắng ngoài đường hấp dẫn cô gái nhỏ Bùi Yên, hai bao tay lông xù xù đặt lên cửa sổ, đôi mắt hạnh như hai quả nho đen nhìn không chớp.
Cô nhóc giật nhẹ ống tay áo bạn trai, ý bảo anh mau xem cảnh đẹp bên ngoài.
Cô sống ở Giang Nam, khi còn bé thường làm bạn với mưa rào, bắt gặp cảnh tượng kinh diễm như thế này quả thực rất xứng với câu: "Thiên lý băng phong, vạn lý tuyết phiêu"*.
(Hai câu thơ trích từ Thấm viên xuân - Tuyết 沁園春-雪 •
Dịch nghĩa: Nghìn dặm băng ngưng, vạn dặm tuyết rơi)
Tới Tây Cương rồi mới biết mình không thể khinh thường câu thơ tả cảnh của Mao Trạch Đông.
Lâm Dịch Phong mỉm cười, tùy ý để bé con ngắm tuyết ngoài cửa sổ, đến khi khuôn mặt nhỏ sắp chạm vào cửa kính lạnh lẽo anh liền lên tiếng ngăn cản.
Nhắc nhở ba bốn lần không chịu nghe, người đàn ông đặt bàn tay to lên cửa sổ, lòng bàn tay ấm áp bao bọc hai má bảo bối, che chở từng li từng tí.
Hương thơm tỏa ra từ mái tóc cô, phút chốc Lâm Dịch Phong hoảng hốt, một chút niềm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cam-chan-thanh/477637/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.