Thời gian tựa hồ luôn trượt qua im hơi lặng tiếng, ba tháng thực tập cứ như vậy đến lúc kết thúc.Các đồng nghiệp tự mở ra tiệc đưa tiễn Mạc Lục, buổi tối ăn xong tiệc đứng, đoàn người lại đi Karaoke. Thân là nhân vật chính Mạc Lục đương nhiên không thể nào nửa đường chuồn êm, vì vậy buổi tối hôm đó nàng đơn giản chỉ cần uống xong vài bình rượu.
Nhưng là vì Mạc ba xưa nay không thích nàng uống rượu, cho nên buổi tối khuya lúc trở về nàng không dám vào cửa, chỉ đành phải ngồi ở bên cạnh bồn hoa gần nhà để gió lạnh thổi.
╮ (╯▽╰ )╭ ai, cho nên nói nhân duyên quá tốt có đôi khi cũng không làm chuyện tốt ~
Có chút thê lương ngồi hai phút, điện thoại di động vang lên.
“A lô” Mạc Lục nghe điện thoại, giọng nói nghe là biết say rượu. = =
Đầu bên kia điện thoại Nhạc Hằng nhíu mi:
“Uống rất nhiều?”
Mạc Lục có điểm choáng váng đầu, tố khổ nói: “Đúng vậy đúng vậy, đám người kia rõ ràng nghĩ chuốc say lão nương! Còn ồn ào muốn ta oẳn tù tì, bằng không chính là không có coi bọn họ như bằng hữu… Quá không hiền hậu!”
“Anh ngày hôm qua không phải là dạy em rất nhiều cái phương pháp? Một cái cũng không công dụng sao?”
“Ngạch… em, em quên mất…”
-__-||| Nhạc Hằng không nói gì. Hắn hôm qua mới biết nàng muốn tham gia tiệc đưa tiễn cố ý cùng nàng trao đổi vài loại phương pháp trốn rượu, ai ngờ…
“Vậy em bây giờ ở nơi nào? Trở về đến nhà chưa?” Hắn giọng nói không tự giác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-co-anh-da-gap-phai-em/426187/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.