Lôi Dương hôn Đồng Đồng trên phố nhưng Đồng Đồng đã khước từ nụ hôn này. Cô tỏ vẻ quyết tâm chứng tỏ không còn tình cảm với anh.
Lôi Dương nghĩ Đồng Đồng quan tâm quá mức tới người đàn ông kia,trong lòng đố kị, lại nhìn thấy Đồng Đồng bình tĩnh rời đi nên liền đuổi theo.
Cản đường Đồng Đồng, anh có chút khó chịu nói: “ Em tuỳ tiện thân với người đàn ông khác, em và anh ta có quan hệ gì?”
Đồng Đồng nhìn Lôi Dương , trên khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ ý quật cường, không quan tâm nói: “ Đó là tự do của tôi , anh không cần xen vào! ”
Đúng, anh không cần xen vào, anh là ai , hai người không phải vợ chồng cũng chẳng phải tình nhân, anh có tư cách gì quản giáo Đồng Đồng?
Lôi Dương cảm thấy mình như vừa ăn phải trái đắng, khó chịu, chẳng thể lên tiếng, hai người nhanh chóng đi đến nhà trẻ, đúng lúc Nhạc Bằng vừa tan học, các bạn học kéo nhau ra về.
Nhạc Bằng đi phía sau theo các bạn , nhìn thấy Đồng Đồng và Lôi Dương, trên khuôn mặt khả ái lộ nét tươi cười, bước nhanh thoải mái về hướng Đồng Đồng và Lôi Dương.
“Papa , mẹ” Nhạc Bằng vui vẻ gọi to, trên khuôn mặt tươi cười tràn đầy hạnh phúc.Vươn đôi tay nhỏ bé , một tay giữ chặt Đồng Đồng, một tay giữ chặt Lôi Dương, cậu bé đứng trước các bạn học nói : “Thế nào, tớ không lừa các cậu nhé! Tớ có mẹ, đây chính là mẹ của tớ!”
Một bé trai nhìn Đồng Đồng, không nhịn được nói: “Oa, Nhạc Bằng, cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-co/2656289/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.