Mua quần áo xong, trên đường lái xe Văn Kha khá mất tập trung.
Nửa đường Hàn Giang Khuyết có hỏi anh muốn ăn gì, nhưng anh cũng chỉ lắc đầu nói không biết. Hàn Giang Khuyết nghĩ một lúc rồi quyết định đến tiệm lẩu cạnh câu lạc bộ LM.
Lúc ăn cơm, có lẽ Hàn Giang Khuyết cũng cảm nhận được Văn Kha không ổn. Sau mấy lần gắp đồ ăn cho Văn Kha, rốt cuộc hắn cũng không nhịn được hỏi: "Tiểu Kha, anh sao thế?"
Văn Kha im lặng một lúc rồi mới ngẩng đầu lên nhìn Hàn Giang Khuyết: "Vừa rồi em có nói... Em thấy chuyện của cha Trác Viễn ở trên báo hả?"
"Ừ."
"Báo hôm nay?"
"Ừ." Hàn Giang Khuyết vẫn trả lời rất ngắn gọn.
"Nhưng mà..." Động tác gắp miếng thịt dê của Văn Kha ngừng lại nửa chừng, anh nghiêm túc nói: "Từ lúc rời giường đến giờ chúng ta vẫn ở bên nhau, anh không thấy em mua báo, cũng không thấy em đọc báo."
"Ý anh là gì?" Đôi lông mày sắc sảo của Hàn Giang Khuyết khẽ nhăn lại một chút: "Lúc nào mà chúng ta chẳng ở cùng một chỗ, nhưng tùy ý lướt tin tức trên điện thoại cũng đâu tốn thời gian là bao. Thế thì sao?"
"Chẳng, chẳng qua là anh cảm thấy có hơi kỳ lạ." Văn Kha bỗng buồn bực mất tập trung, anh cảm thấy suy nghĩ trong đầu mình rất phức tạp, cơ thể cũng có cảm giác khó chịu vô cùng, chỉ có thể tiếp tục nói: "Hàn Giang Khuyết, em biết tên của cha Trác Viễn không? Em có hiểu rõ về tài sản và công việc của ông ta không? Ý anh là... Dù sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cuoi/2312453/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.