Những chuyện kế tiếp đó xảy ra rất nhanh. Trong tiếng hoan hô vang dậy không ngớt, MC đeo chiếc thắt lưng vàng lấp lánh lên eo Hàn Giang Khuyết, rồi phỏng vấn mấy câu đơn giản. Sau đó Hàn Giang Khuyết nhanh chóng nhảy phốc xuống khỏi sàn đấu, hắn không để tâm đến phản ứng của người xung quanh, tới thẳng trước mặt Văn Kha.
Hàn Giang Khuyết hạ mình xuống. Hắn không mở miệng, chỉ dùng cánh tay ôm lấy Văn Kha, sau đó bế bổng Omega của mình lên.
Cho nên người người đều đang nhìn hắn, cũng có thể thấy rõ hắn đã kiệt sức rồi.
Trên người Alpha đẫm mồ hôi, vết thương trên lông mày phải còn rỉ máu, cánh tay ôm Văn Kha cũng khe khẽ run.
Hắn chỉ có thể duy trì được một chốc, sau đó phải thả Văn Kha xuống. Kế đó hắn cởi chiếc thắt lưng vàng rực rỡ trên người mình ra rồi ngồi xổm xuống trước mặt Văn Kha.
"Hàn, Hàn Giang Khuyết."
Văn Kha không hiểu ý Hàn Giang Khuyết, đành phải luống cuống mở miệng.
Mà Hàn Giang Khuyết chỉ ngẩng đầu nhếch môi nở nụ cười với anh. Ngón tay hắn vẫn đang run rẩy vì ban nãy dùng sức quá mạnh, nhưng vẫn kiên trì đeo chiếc thắt lưng Vua quyền anh thuộc về mình cho Văn Kha.
Vình dự chói mắt có được sau khi chiến đấu đẫm máu được chậm rãi đeo trên thắt lưng Văn Kha. Kích thước của nó quá lớn nên khi nằm trên eo Omega có vẻ hơi buồn cười, nhưng cái nặng trĩu kia lại khiến Văn Kha đỏ hoe mắt.
Giây phút ấy, anh như trở thành trung tâm của thế giới.
Anh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-cuoi/2312490/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.