Một ngày chủ nhật nhanh tróng chôi qua một cách nhạt nhẽo và nhanh tróng rời đi nhường chổ cho ngày thứ hai đến.
Buổi sáng vừa đến lớp cô đã nghe tiếng của ủy ban thể dục lấn áp hết cả lớp, mọi người trong lớp tuy đang nói chuyện ồn ào nhưng cũng chẳng bằng cậu ta.
Phi Vũ lớn tiếng đứng trên bụp giảng nói xuống cho cả lớp "Các cậu, dang sách mốn thi đại hội thể thao mình đã nắm trong tay cũng như đã chuyển vào group nhỏ cho mọi người xem, ai có hứng thú với môn nào thì nhanh đến đăng kí với mình.
Nên nhớ các cậu nhanh tay thì còn xuất đem vinh quang danh dự về cho lớp còn chậm tay thì mất luôn đấy nhé.
"
"Tớ bảo cậu này, vinh quang danh dự gì đó chỉ có giải nhất mới có thể gọi là vinh quang, chẳng lẻ cậu bảo chúng tôi giật giải nhất về?" Có một nam sinh lên tiếng hỏi.
Phi Vũ đứng ở trên lập tức tặng cho cậu ta 1 cái like "Nói chuẩn lắm, cái tớ cần chính là các cậu mang giải nhất về đây"
"Cậu điên rồi" Có một nữ sinh không nhịn được mà lớn tiếng nói.
Một lời nói đơn giản nhưng cả lớp lại nổi lên sóng gió, cả lớp ngay lập tức chia thành hai phe đối nghịch nhau.
Một bên thì cho gằng việc giành được giải nhất hoàn toàn có khả năng còn một bên lại cho rằng đó chỉ là ảo tưởng.
Một cuộc tranh trấp ý nghĩ nỗi lên, khuấy đảo ồn ào cả lớp bằng những lập luận chặc chẻ và đầy tính thuyết phục, kèm theo đó cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-dau-la-oan-gia/2607307/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.