Bà Lưu khẽ gật đầu cảm ơn, sau đó giống như những vị khách khác đang chờ bên ngoài, tìm một chỗ trống và ngồi xuống.
Giả Thiến ra hiệu cho nhân viên mang đến một tách trà hoa. Bà Lưu nhẹ nhàng nâng ly trà, hương hoa dịu nhẹ tỏa ra, thoang thoảng trong miệng khi bà nhấp từng ngụm nhỏ. Chỉ sau một lúc, cơn đau đầu mà bà âm ỉ chịu đựng bấy lâu nay bỗng dưng tan biến. Bà không khỏi ngạc nhiên, lẩm bẩm: "Đây là trà hoa gì vậy? Hiệu quả tốt quá! Không biết có bán không?"
Người phụ nữ ngồi gần đó, trạc tuổi bà Lưu, ăn mặc tinh tế và có vẻ khá am hiểu về nơi này, bật cười đáp: "Trà hoa và nước hoa hồng tinh khiết ở đây không bán ra ngoài đâu. Nếu có, chắc chắn khách hàng ở đây ai cũng sẵn sàng bỏ tiền mua, kể cả giá cao. Nhưng quản lý nói hiện tại chỉ đủ để phục vụ trong viện dưỡng sinh này thôi."
Bà Lưu càng thêm tò mò: "Hiệu quả của viện dưỡng sinh này thực sự tốt như vậy sao?"
Người phụ nữ mỉm cười, nhẹ nhàng nghiêng mặt đến gần bà Lưu: "Bà tự nhìn xem, đây là làn da không trang điểm của tôi đấy. Tôi đã đến đây nửa tháng rồi, mỗi ngày đều mát-xa, uống trà hoa, buổi tối ngủ ngon hơn hẳn. Sau nửa tháng, tôi cảm thấy cả người đều khác hẳn trước kia."
Bà Lưu quan sát kỹ, làn da người phụ nữ này thực sự rất mịn màng, hồng hào, ngay cả những nếp nhăn nhỏ cũng mờ đi trông thấy. Tinh thần bà ta tràn đầy sức sống, không giống một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/1736763/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.