Giọng Hứa Hồng Bác run rẩy, gần như sắp khóc:
"Anh Phong, cầu xin cậu! Cho tôi thông tin liên lạc của đại sư đi..."
Cậu ta vội vàng kể lại tình hình ở nhà mình cho Thi Phong nghe. Đầu dây bên kia im lặng vài giây, rồi giọng Thi Phong vang lên, đầy nghi hoặc:
"Trong gương thật sự có thứ gì đó sao? Bùa hộ mệnh thật sự đã ép thứ trong gương ra ngoài?"
"Đúng vậy! Anh Phong, cậu giúp tôi đi!"
Thi Phong không đáp ngay, chỉ lặng lẽ suy nghĩ. Một lúc sau, cậu trầm giọng nói:
"Vậy thì bây giờ các người cứ ở yên trong nhà, đừng đi đâu cả. Tôi sẽ cùng đại sư qua đó. Nhưng nói trước, khi đại sư đến, các người không được nghi ngờ cô ấy, không được nói bừa, cũng không được làm phiền sau này."
Nghe đến đây, Hứa Hồng Bác liền sững sờ:
"??? Tôi làm phiền đại sư để làm gì?"
Thi Phong hừ một tiếng, có vẻ không muốn giải thích nhiều:
"Tóm lại là đừng làm phiền cô ấy là được!"
Dứt lời, cậu thẳng thừng cúp máy.
Sau khi ngắt điện thoại, Thi Phong liền gọi ngay cho Oanh Oanh. Lúc này đã hơn tám giờ tối, cô đang cùng Thi Li Uyển xem tivi. Nghe xong lời Thi Phong nói, Oanh Oanh không chần chừ mà đáp:
"Anh đưa em đến nhà bạn anh xem thử đi."
Hai người hẹn gặp nhau ở ga tàu điện ngầm gần nhà. Vì khoảng cách không xa, chỉ mười phút sau, cả hai đã gặp nhau.
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Oanh Oanh khoác một chiếc áo lông vũ trắng, mái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-day-sau-giac-ngu-ngan-nam-ta-bong-thanh-dai-su-huyen-hoc/1904339/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.