🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bầu không khí hòa hợp hẳn lên, ai nấy đều ngồi lại chuyện trò. Một lúc sau, Diệp Dung thấy Oanh Oanh đang lật đến trang ghi chép về lò luyện đan, liền cười hỏi: "Oanh Oanh có hứng thú với vật phẩm đấu giá nào chăng? Phía trước có một viên minh châu cũng khá đẹp mắt..."

Oanh Oanh lướt tay qua trang sách, ánh mắt vẫn dừng trên hình vẽ lò luyện đan, giọng nàng nhẹ nhàng: "Ta để ý đến thứ này hơn."

Diệp Dung kinh ngạc: "Sao lại là cái lò luyện đan này?"

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Vật ấy nếu dùng để trang trí trong phủ thì có phần cồng kềnh, mà đem sưu tầm cũng chẳng mấy đặc biệt. Trước đây, nó vốn bị bỏ quên trong kho nhà họ Hình, chỉ mới được phát hiện khi dọn dẹp gần đây. Do không có giá trị thực tiễn, nên mới được đưa ra đấu giá với mức khởi điểm thấp, chỉ vỏn vẹn mười vạn.

Oanh Oanh chậm rãi đáp: "Lò luyện đan, tất nhiên là để luyện đan."

Mọi người xung quanh nghe vậy, không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Nếu nói xem tướng hay vẽ bùa, họ còn có thể tin, bởi giới huyền môn vốn có những người tinh thông thuật pháp. Nhưng luyện đan? Chẳng phải chỉ có trong sách vở tu tiên sao?

Xưa kia, không ít hoàng đế chìm đắm trong giấc mộng trường sinh, bị đạo sĩ mê hoặc, ngày đêm uống đan dược. Nào hay, những viên đan ấy đều có chứa chu sa, dùng lâu ngày sinh độc, khiến thân thể hao mòn mà chết.

Có người cười lớn: "Ha ha, Oanh Oanh cũng tin vào mấy thứ ấy ư?"

 

Người nọ là một công tử ngoài hai mươi, gãi đầu cười cợt.

Oanh Oanh lặng lẽ nhìn hắn, chẳng buồn lên tiếng.

Diệp Dung lại có chút tin lời nàng. Nàng tin, cái gọi là luyện đan mà Oanh Oanh nhắc tới, ắt hẳn không phải loại tà thuật hại người mà thế nhân vẫn nghĩ.

Không lâu sau, có người chuyển hướng câu chuyện, Oanh Oanh cũng thuận theo mà trò chuyện đôi câu.

Xa xa, một nam tử khoác y phục trường sam xám đang tiến lại gần. Người này không ai khác chính là Cổ Dã.

Hôm nay, nhà họ Cổ cũng có người đến dự. Ban đầu, Cổ Dã chẳng hứng thú, nhưng Đặng Đề lén nghe ngóng được rằng tối nay Oanh Oanh sẽ xuất hiện, vì vậy hắn mới theo trưởng bối trong nhà mà đến, đi cùng với chú Cổ.

Vừa đặt chân vào hội trường, Cổ Dã đã nhanh chóng quét mắt tìm kiếm, chẳng mấy chốc đã xác định được vị trí của Oanh Oanh—hàng ghế đầu.

Bên cạnh nàng có không ít người trẻ tuổi vây quanh, đều là con cháu các gia tộc danh giá trong kinh thành. Hắn ta cũng quen biết phần lớn bọn họ, nhưng xưa nay vốn không giao du với người nhà họ Diệp, họ Lục hay họ Thẩm. Giới quyền quý tuy không lớn, nhưng mỗi nhà lại có một vòng tròn riêng, mà vòng tròn của hắn và bọn họ không hề giao thoa. Vì thế, hắn thản nhiên làm như không thấy những người kia, trực tiếp bước đến trước mặt Oanh Oanh.

 

 
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.