Lâm Thiên cười nhạt: 
– Hỏa Đế, ngươi thua. 
Hỏa Đế tổn thất tám mươi phần trăm tinh thần lực, còn lại hai mươi phần trăm chỉ đủ cho lão phát ra ra thực lực như Kim Đan đại viên mãn. Cái này chưa tính, quan trọng hơn chút tinh thần lực còn dư lại của Hỏa Đế không thể ngăn cản Nhiếp Hồn Nhãn. 
Hỏa Đế cười điên cuồng: 
– Ha ha ha! Ta thua, không ngờ ta thua! 
Hỏa Đế thật sự không ngờ Lâm Thiên có thể tiêu diệt hết tinh thần lực khổng lồ tiến vào thức hải của hắn. 
Lâm Thiên nói: 
– Tạm biệt. 
Lâm Thiên vận dụng Nhiếp Hồn Nhãn, trong chớp mắt, linh hồn Hỏa Đế bị Lâm Thiên khống chế. Mới đầu linh hồn Hỏa Đế còn vùng vẫy dữ dội, nhưng khi đáy mắt Lâm Thiên dâng lên tia sáng đỏ càng mạnh thì linh hồn Hỏa Đế chống cự yếu dần. 
Bùm! 
Lâm Thiên một bước vượt qua khoảng cách mấy chục thước vỗ vào ngực Hỏa Đế. Người thể tu không chút chống cự chịu một chưởng của Lâm Thiên còn phải vĩnh biệt thế giới tuyệt vời này chứ nói chi Hỏa Đế chỉ mạnh về dị năng, thân thể không quá mạnh mẽ. Không chút nghi ngờ, cơ thể Hỏa Đế đứt đoạn sự sống, Lâm Thiên cảm giác khống chế đoàn linh hồn Hỏa Đế càng nhẹ nhàng hơn, hắn thuận lợi đưa đoàn sáng linh hồn Hỏa Đế vào hạ đan điền, dung hợp với tám mươi phần trăm linh hồn đã bị luyện hóa một chút. 
Lâm Thiên đứng yên trên nóc nhà ba phút. Những người khác không biết tình hình bên này, không dám đến gần. Lúc trước Hỏa Đế làm 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-gioi/723838/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.