Trong đầu Lâm Thiên, ảo ảnh nối tiếp nhau, trải nghiệm từ nhỏ tới lớn lóe lên trong đầu hắn như chiếu phim, sự vui vẻ lúc nhỏ, sự đau buồn lúc mất cha mẹ, một mình đau khổ cô đơn, sự tuyệt vọng khi cô gái mình yêu ra đi không chút lưu tình… “Chủ nhân, kẻ yếu phục tùng vận mệnh, kẻ mạnh nắm giữ vận mệnh, theo ngài dần dần cường đại, vận mệnh của ngài hoàn toàn có thể tự mình nằm giữ!” Giọng của Tiểu Linh giống như từ nơi cực kì xa xôi truyền tới, Lâm Thiên chấn động tâm thần, trong đầu điên cuồng rống lên một tiếng, trong sát na vô tận ảo ảnh đó đều biến mất, sự mờ mịt trong mắt biến mất, khôi phục sự sáng suốt trong chớp mắt! “Tự bảo vệ mình, cũng là trong lòng sinh ra nỗi sợ, lực lượng cường đại thì thế nào, tâm không cường đại, rốt cuộc cũng không tính là cường giả!” Trong lòng Lâm Thiên lướt qua một số lời nói. 
“Chủ nhân, chúc mừng ngươi, tinh thần lực của ngươi vừa tăng lên 55 duy, bây giờ đã đạt tới 255 duy!” Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên. “Tiểu Linh, sao lại gọi là chủ nhân rồi?” Lâm Thiên hỏi trong đầu. “Ta tự nguyện…” Tiểu Linh nũng nịu hừ nói. Lâm Thiên: “…” 
“Lão tam, ngươi không sao chứ?” Thấy Lâm Thiên mở mắt ra, Ngụy Phong quan tâm hỏi “Đều trách ta không tốt, nói những thứ lung tung đó với ngươi làm gì!” Lâm Thiên mỉm cười, có tầng minh ngộ vừa rồi, thế giới trước mắt hắn dường như sống động chân thực hơn khá nhiều, hắn mỉm cười nói: “Lão Ngụy, không 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-gioi/724037/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.