- Các ngươi có ý gì, căn phòng này từ nhỏ chính là của ta, ai cho hai người các ngươi lá gan này.
Tần Thiên trầm giọng nói.
- Ha ha, xem ra Cửu thiếu gia của chúng ta còn không có nhận rõ sự thật, ai cho ta quyền lực, ta muốn ở căn phòng này liền ở căn phòng này, phế vật ngươi có tư cách gì ý kiến, ngươi có thể hướng gia tộc ý kiến, nhưng mà không biết sẽ có người lý ngươi hay không, ha ha.
Tần Tiểu Kiếm tùy tiện nói.
- Tần gia, ngươi không nên tức giận, ta lập tức để cho phế vật này dời ra ngoài.
Tần Phúc cung kính nói với Tần Tiểu Kiếm.
- Nhanh dời ra ngoài, căn phòng tốt như vậy là phế vật như ngươi có thể ở lại sao, nhanh cút cho ta.
Tần Thiên nhìn hai người trước mắt, không khỏi cảm thấy khuất nhục, nhìn sắc mặt hai tiểu nhân trước mắt, cái này là sự thật, không có thực lực sẽ không được tôn trọng.
- A Tài, đem đồ đạc của hắn toàn bộ sửa sang lại mang đi, sau đó dẫn hắn đi một căn phòng khác, động tác nhanh lên.
Tần Phúc đối với gã sai vặt phía ngoài nói. Lại quay đầu đối với Tần Tiểu Kiếm cung kính nói:
- Tần gia, rất nhanh sẽ tốt rồi, ngươi đợi một lát.
- Tốt, ngươi biểu hiện không tệ.
Nghe được Tần Tiểu Kiếm khích lệ, trên mặt Tần Phúc cười như nở hoa.
Tần Thiên lặng lẽ đi ở sau lưng a Tài, ra khỏi phòng, hắn còn có thể nghe hai người trong phòng phía sau truyền tới tiếng cười không chút kiêng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-hach-dau-thien/1204419/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.