Thời điểm hai người xuống dưới lầu một thì gia chủ Bạch Thừa Thiên đã đứng ở nơi đó, đứng sau đó còn có ông bà nội, ông bà ngoại và một số vị trưởng lão trong gia tộc. Bạch Ngân Nguyệt thấy nhiều người đến tiễn mình như vậy thì vô cùng cảm động. Chuyến lần này đi không biết đến khi nào có thể trở về, Bạch Ngân Nguyệt đột nhiên có chút không muốn đi. Nói thế nào nàng mới chỉ mười sáu tuổi, về mặt nào đấy vẫn còn trẻ con, phải rời xa gia đình đến một nơi xa lạ quả thực là làm khó cho nàng. Nhưng định mệnh đã sớm được sắp đặt, muốn thay đổi là chuyện không thể nào.
Bạch Thừa Thiên thấy con gái đã xuống thì đi tới trước mặt nàng, trong lòng không muốn nhưng vẫn nghiêm túc căn dặn:
"Chuyến đi lần này sẽ kéo dài và gian truân, ta cũng không nhiều lời dặn dò nhiều với con. Con chỉ cần nhớ duy nhất một điều, đó là tuyệt đối không được để thân phận phù thủy của con bị lộ ra. Người vu tộc bẩm sinh có năng lực thiên phú nghịch thiên, phù thủy cũng giống vậy. Nhân loại vì thiên phú này của vu tộc mà không ngừng truy đuổi và săn tìm chiếm làm của riêng, bởi thế vu tộc ở thế giới kia sớm đã tuyệt chủng. Con nếu muốn bảo hộ mình và nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ thì phải ghi nhớ lấy điều này. Được rồi, đã đến giờ. Mau chuẩn bị đi."
Bạch Ngân Nguyệt nghe Bạch phụ nói xong liền gật gật đầu. Đi tới vòng tròn đã được vẽ sẵn trong sân, Bạch Ngân Nguyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-hoa-hong-lien/366012/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.