“Tỷ thí thông thường ư?” Hoa Nhược Hư cúi đầu lẩm bẩm nói, nhãn thần lộ ra một tia giễu cợt.
“Xin hỏi Phương huynh, huynh có tin rằng tại hạ chính là kẻ trộm hoa hay không?” Hoa Nhược Hư dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn Phương Hiệp hỏi.
“Việc này….. Hoa huynh à, lúc sự việc xảy ra tại hạ không tận mắt chứng kiến, bởi vậy tại hạ cũng không dám nói mọi chuyện đều là xác thực, có điều chiếu theo lẽ thường mà đoán, Tuyết nhị tiểu thư không thể cố ý gây ra sự tình làm tổn hại đến danh dự của chính mình được.” Sắc mặt Phương Hiệp có vài phần xấu hổ.
“Vậy xin hỏi tiếp Phương huynh, nếu trận tỷ thí này tại hạ thắng, vậy ta có thể rời đi hay không?” Đối với câu trả lời của Phương Hiệp, Hoa Nhược Hư tựa hồ không nằm ngoài dự liệu, chỉ lạnh nhạt cười, tiếp tục hỏi.
“Ta chỉ có thể cam đoan là không cản trở, ta chưa đủ tư cách để thay Phong tiền bối và Diệp cô nương quyết định được.” Sắc mặt Phương Hiệp càng thêm mất tự nhiên.
“Đã như vậy, ta cần gì tỷ thí một trận bình thường với Phương huynh chứ?” Hoa Nhược Hư trong lời lẽ ngầm ý trào phúng.
“Nếu Hoa huynh hôm nay muốn rời khỏi, ít nhất phải qua một cửa này của tại hạ đã, Phương Hiệp ta tập võ gần 20 năm nay, vẫn chưa gặp được một cao thủ trạc tuổi mà võ công lại tuyệt đỉnh như Hoa huynh đây, bởi vậy ta chỉ mong Hoa huynh tỷ thí một trận với tại hạ bằng thân phận của một bạn hữu bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-kiem/1483243/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.