Trăng sáng nhô lên cao, ánh trăng màu trắng sữa giống như yêu mị, nhảy múa trên tấm lưng nhẵn bóng của hắn. Trung y màu trắng của hắn xoay một vòng trên đầu ngón tay, rồi bay lên cao, cuối cùng đáp xuống đầu Dạ Đàm.
Dạ Đàm chỉ cảm thấy một luồng nhiệt từ trong mũi chảy ra, nàng đưa ta sờ thử, chạm phải hai dòng máu mũi ấm nóng.
—— chờ một chút, ta không phải có ý này mà!!
Thiểu Điển Lạt Mục hiển nhiên tỏ vẻ không hiểu. Hắn trần truồng đứng ở trong nước, lại tiếp tục uống một ngụm rượu, nói: "Nguyện vọng thứ hai của ngươi, nói đi."
Dạ Đàm còn dám nói gì được nữa?! Tảng đá đúng là thành thật quá, không được nghĩ linh tinh a!!
Nàng đưa lưng về phía Thiếu Điển Lạt Mục, lúc này thứ đó thực sự cay mắt! Nàng nói: "Ngươi tưởng ngươi đẹp lắm sao! Cái này thì tính là nguyện vọng gì chứ, ngươi cho rằng ngươi là tuyệt thế mỹ nhân đấy hả? Cởi y phục là có thể đền cho ta một phần ba vò rượu á? Ngươi mau mặc y phục vào đi, mắt ta sắp mù rồi!"
Thiếu Điển Lạt Mục đến lúc này vẫn rất nhạy bén, hắn hỏi: "Vừa rồi ngươi còn nhìn không chớp mắt cơ mà, bộ dáng chẳng giống người sắp mù gì hết. Mặc quần áo vào là nguyện vọng thứ hai của ngươi đúng chứ?"
"Xí!" Dạ Đàm nói, "Ngươi cởi rồi mặc y phục xong thì liền đền cho ta vò rượu này được sao?"
Thiếu Điển Lạt Mục nói: "Ờ."
Hắn cứ như vậy ngồi ở trong hồ uống rượu, Dạ Đàm nhìn lướt qua, rồi vội vàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-lac-ngung-thanh-duong/915533/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.