Mỗi nước ở Khải Thiên đại lục đều thờ một loài trong tứ đại thánh thú, mà trong đó, Thanh Long quốc dĩ nhiên là sẽ thờ rồng xanh. Chuyến hành trình cuối cùng cũng đã tới hồi kết khi hình ảnh Thanh Long xuất hiện ở khắp nơi trên mọi nẻo đường. Tiếng người dân rao bán ngoài chợ cái, tiếng trẻ em reo hò, hay tiếng người lớn hàn thuyên trong những tửu lâu, những thanh âm ồn ã này lại chính là thứ khiến cho một quốc gia không rơi vào cảnh tiêu điều, thiếu sinh khí.
Hành trình 3 tháng kết thúc. Cổng thành to lớn hiện ngay trước mắt, những nét chạm trổ tỉ mỉ giống như thổi hồn vào những con rồng đầy những khí phách uy nghi dũng mãnh, nhưng chỉ những ai hiểu được thời cuộc mới thấu, rằng nơi này đã sớm không còn giữ được cái dáng vẻ oai phong như ngày trước nữa rồi.
"Cung nghênh Dạ Vương gia hồi cung!"
Tiếng hô vang của đám hạ nhân và thái giám khiến cho Lâm Minh Dạ cảm thấy chói tai, cũng chẳng buồn nâng màn lên nhìn ra bên ngoài. Hắn có thể nào trực tiếp trở về phủ nằm ngủ luôn hay không?
Đúng lúc hắn đang chuẩn bị ngáp dài thì Triệu Tử đã đứng ở bên ngoài, nhỏ giọng nói vào trong, "Vương gia, Thái tử điện hạ đã đích thân đến đón ngài hồi cung đấy ạ."
Trên trán của Lâm Minh Dạ nổi lên mấy đường gân xanh đỏ, còn bên cạnh là kiều diễm nữ tử Nguyệt Tử Ly đang phá lên cười nhạo hắn, "Ngươi để cho hắn nhắc khéo kìa."
Lần đầu tiên trong đời hắn nảy sinh một ước nguyện,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-menh/502246/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.