Kiều Uyển Vũ rút tấm thiệp mời trong túi xách ra ném thẳng vào người của Đoạn Phong Lãng rồi lạnh giọng lên tiếng: “Sau này phiền Đoạn thiếu quản bạn gái của mình kỹ một chút đừng để cô ta dùng những thủ đoạn nhỏ lẻ này để lôi kéo giới thượng lưu siêu giàu như tôi nữa”.
Nói rồi Kiều Uyển Vũ liền quay người bỏ đi, nếu là trước đây cô sẽ từ từ lên tiếng giải thích cùng lắm thì nhẫn nhịn cho qua nhưng bây giờ thì khác rồi càng nhịn thì người ta càng được nước làm tới hơn nữa có tiếng mà không có miếng thì cay cú lắm nên cô làm cho lợi gan.
Đoạn Phong Lãng mở tấm thiệp mời thì thấy đề rõ là mời đích danh Kiều Uyển Vũ hơn nữa chữ viết tay đó còn là của Hàm Linh.
Hàm Linh liền chống tay ngồi dậy lên tiếng giải thích: “Lãng à, anh đừng hiểu lầm em như lời Uyển Vũ nói có được không em không có ý mời cậu đến tham dự show diễn vì muốn làm thân với người bên giới siêu giàu thì đó đâu, thời còn đi học em biết Uyển Vũ rất đam mê thời trang nhưng khi trưởng thành cậu ấy không theo đuổi được ước mơ nên em mới muốn mời cậu ấy đến tham dự cho cậu ấy vui mà thôi”.
Đoạn Phong Lãng chìa tay ra đỡ Hàm Linh đứng dậy rồi cau mày lên tiếng: “Kiều Uyển Vũ bây giờ đã không còn là Kiều Uyển Vũ mà chúng ta từng biết đến nữa tốt hơn hết là em đừng liên lạc với cô ấy nữa”.
Hàm Linh rủ mắt tỏ vẻ đau buồn: “Em quả thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1678381/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.